Tại một thành phố nọ, có một chủ tiệm bánh mì chuyên mua bơ từ một nông gia.  Ngày kia, ông ta cân bơ không đủ nặng, nhưng nông gia vẫn tính tiền như lúc trước.  Ông chủ tiệm bánh mì đưa đơn kiện nông gia ra trước tòa.  Quan tòa hỏi nông gia:  “Ông có quả cân không?”  Nông gia trả lời:  “Dạ thưa, không có”.  “Thế thì làm sao ông cân được bơ?” Nông gia liền thưa:  “Khi ông chủ tiệm bánh mì bắt đầu mua bơ của tôi thì tôi cũng bắt đầu mua bánh mì của ông ta.  Tôi dùng ổ bánh mì ½ kg của ông ta để cân bơ.  Cho nên nếu bơ không đúng cân lượng là lỗi tại ông bán bánh mì”.

Phê bình, chỉ trích, định tội người khác một cách vội vàng, bất công, cũng là tội lỗi.  Những người đạo đức giả sống trong thời của Chúa Cứu Thế Giêxu, rất giỏi nghệ thuật này.  Họ phê bình chỉ trích cá nhân người khác để tự nâng cao.  Chúa Giêxu dạy rằng không những đây là tội kiêu ngạo mà người phạm tội này cũng sẽ bị đoán xét theo như cách người đó đoán xét kẻ khác.  Chúa phán:  “Đừng lên án ai, các con sẽ khỏi bị lên án.  Vì các con lên án người ta cách nào, họ sẽ lên án các con cách ấy; các con lường cho người ta mức nào, họ sẽ theo mức ấy lường lại cho các con” (Mathiơ 7:1,2).