(Thi 2:1-12) "1 Nhân sao các ngoại bang náo loạn? Và những dân tộc toan mưu chước hư không? 2 Các vua thế gian nổi dậy, Các quan trưởng bàn nghị cùng nhau Nghịch Đức Giê-hô-va, và nghịch Đấng chịu xức dầu của Ngài, mà rằng: 3 Chúng ta hãy bẻ lòi tói của hai Người, Và quăng xa ta xiềng xích của họ. 4 Đấng ngự trên trời sẽ cười, Chúa sẽ nhạo báng chúng nó. 5 Bấy giờ Ngài sẽ nổi thạnh nộ phán cùng chúng nó, Dùng cơn giận dữ mình khuấy khỏa chúng nó, mà rằng: 6 Dầu vậy, ta đã lập Vua ta Trên Si-ôn là núi thánh ta. 7 Ta sẽ giảng ra mạng lịnh: Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: Ngươi là Con ta; Ngày nay ta đã sanh Ngươi. 8 Hãy cầu ta, ta sẽ ban cho Con các ngoại bang làm cơ nghiệp, Và các đầu cùng đất làm của cải. vãi 9 Con sẽ dùng cây gậy sắt mà đập bể chúng nó; Con sẽ làm vỡ nát chúng nó khác nào bình gốm. 10 Vì vậy, hỡi các vua, hãy khôn ngoan; Hỡi các quan xét thế gian, hãy chịu sự dạy dỗ. 11 Khá hầu việc Đức Giê-hô-va cách kính sợ, Và mừng rỡ cách run rẩy. 12 Hãy hôn Con, e Người nổi giận, Và các ngươi hư mất trong đường chăng; Vì cơn thạnh nộ Người hòng nổi lên. Phàm kẻ nào nương náu mình nơi Người có phước thay!".

I. ĐỨC CHÚA TRỜI NGHE (God hears) (2:1):


* Đức Chúa Trời nghe sự nổi loạn của các nước (raging of nations); Ngài nghe những âm mưu (plots) của các nhà lãnh đạo của các Quốc gia.
* Họ nổi loạn và âm mưu việc gì? Họ muốn được tự do không còn liên hệ với Đức Chúa Trời (free from God).
* Nhưng họ không biết rằng sự tự do thật sự (real freedom) là đầu phục Đức Chúa Trời (submission) chứ không phải nổi loạn (not by rebellion).
* Loại bỏ ý muốn của Đức Chúa Trời là sự tự làm nô lệ (bondage) cho tội lỗi và sự hủy diệt (destruction).

II. ĐỨC CHÚA TRỜI CƯỜI (God laughs) (2:2-4):


* Con người nhỏ bé (puny man) với sự náo loạn và đe dọa (noise and threat) không khiến cho Đức Chúa Trời phải lo lắng.
* Đức Chúa Trời vẫn đang ngự trên ngai của Ngài (on His throne) và Ngài vẫn đang  điều khiển mọi sự (has everything in control).
* Khi nào có sự náo loạn hoặc có những âm mưu của kẻ thù khiến cho bạn hoảng sợ (frighten you). Hãy phó thác cho Chúa và nhờ Ngài giúp đỡ (turn to the Lord) cũng hãy để cho Ngài đứng ra giải quyết (let Him take over).
(Công 4:23-31) "23 Khi chúng đã tha ra, hai người đến cùng anh em mình, thuật lại mọi điều các thầy tế lễ cả và các trưởng lão đã nói. 24 Mọi người nghe đoạn, thì một lòng cất tiếng lên cầu Đức Chúa Trời rằng: Lạy Chúa, là Đấng dựng nên trời, đất, biển, cùng muôn vật trong đó, 25 và đã dùng Đức Thánh Linh, phán bởi miệng tổ phụ chúng tôi, tức là đầy tớ Ngài, là vua Đa-vít, rằng: Vì sao các dân nổi giận, Lại vì sao các nước lập mưu vô ích? 26 Các vua trên mặt đất dấy lên, Các quan hiệp lại, Mà nghịch cùng Chúa và Đấng chịu xức dầu của Ngài. 27 Vả, Hê-rốt và Bô-xơ Phi-lát, với các dân ngoại, cùng dân Y-sơ-ra-ên thật đã nhóm họp tại thành nầy đặng nghịch cùng Đầy tớ thánh Ngài là Đức Chúa Jêsus mà Ngài đã xức dầu cho, 28 để làm mọi việc tay Ngài và ý Ngài đã định trước. 29 Nầy, xin Chúa xem xét sự họ ngăm dọa, và ban cho các đầy tớ Ngài rao giảng đạo Ngài một cách dạn dĩ, 30 giơ tay Ngài ra, để nhờ danh Đầy tớ thánh của Ngài là Đức Chúa Jêsus, mà làm những phép chữa lành bịnh, phép lạ và dấu kỳ. 31 Khi đã cầu nguyện, thì nơi nhóm lại rúng động; ai nấy đều được đầy dẫy Đức Thánh Linh, giảng đạo Đức Chúa Trời cách dạn dĩ.

III. ĐỨC CHÚA TRỜI PHÁN (God speaks): (2:5-12):
(1) Thi 2:5-6: Đức Chúa Cha (God the Father) loan báo rằng ngôi vua của Ngài được đặc trên núi Si ôn trên trời. Nơi mà không một thế lực nào đụng đến được.
(2) Thi 2:7-11: Đức Chúa Con (God the Son) loan báo rằng mọi quốc gia đều thuộc về Ngài. Do đó, sự nổi loạn cùng các âm mưu của họ chẳng hiệu quả gì (futile).
(3) Thi 2:10-12: Đức Thánh Linh (God the Spirit) mời (invite) các người nổi loạn (rebels) hãy đầu phục (submission) Đức Chúa Trời để được Ngài ban phước (be blessed) thay vì tiếp tục nổi loạn để bị hủy diệt (destroyed).


Mục Sư Trương Hoàng Ứng