Ðây là dòng dõi ca Tha-rê: Tha-rê sanh Áp-ram, Na-cô và Ha-ran; Ha-ran sanh Lót. Ha-ran qua đi ti quê hương mình, tc là U-ru, thuc v x Canh-đê, khi cha người là Tha-rê hãy còn sng. Áp-ram và Na-cô cưới v; v Áp-ram tên là Sa-rai, còn v Na-cô tên là Minh-ca; Minh-ca và Dích-ca tc là con gái ca Ha-ran. V, Sa-rai son s, nên người không có con. Tha-rê dn Áp-ram, con trai mình, Lót, con trai Ha-ran, cháu mình, và Sa-rai, v Áp-ram, tc dâu mình, đng ra khi U-rơ, thuc v x Canh-đê, đng qua x Ca-na-an. Khi đến Cha-ran thì lp gia cư ti đó. Tha-rê hưởng th được hai trăm năm tui, ri qua đi ti Cha-ran.
 
Dưỡng linh:
 
Tác giả Sáng-thế ký hai lần ký thuật về dòng dõi của Sem (10:21-30 và 11:10-32). Trong 10:21-30 tác giả vẽ ra một bức tranh chung của dòng dõi Sem. Trong 11:10-32, Môi-se tập chú vào một khía cạnh là dòng dõi của Hê-be mà từđó ra Áp-ra-ham, tổ phụ dân Y-sơ-ra-ên. Như thế, điều ông muốn nhấn mạnh là trong dòng dõi thánh xuất hiện một nhân vật đặc biệt như Áp-ra-ham. Trong khi đó, dòng dõi Cham bị rủa sả và đi vào quên lãng theo dòng lịch sử... Tuy nhiên, chúng ta phải hiểu rằng ngay trong dòng dõi được Đức Chúa Trời chúc phước, họ không được miễn trừnhững điều bất hạnh xảy đến trong cuộc đời tạm này. Trong phân đoạn Kinh Thánh ngắn ngủi này, có một vài chi tiết liên quan đến một số biến cố lôi cuốn sự chú ý của chúng ta như sau:
 
1/   Tha-rê là dòng dõi của Sem, sanh được ba con: Áp-ram, Na-cô và Ha-ran. Trong đó, Ha-ran là đứa con út lại lập gia đình trước hai anh là Áp-ra và Na-cô. Ha-ran sanh Lót. Cảnh cha già Tha-rê mà có được một đứa cháu nội trai chắc hẳn mang lại niềm vui cho cả gia đình. Nhưng rồi một ngày kia, một đám mây đen kéo đến bao phủ gia đình của Tha-rê trong khi niềm vui về sự ra đời của Lót vẫn chưa trọn. Ha-ran là đứa con út của Tha-rê qua đời, để lại con mình là Lót cho ông nội nuôi. Đây là cảnh “cha khóc con” thay vì “con khóc cha!” Nỗi bất hạnh này xảy ra nằm ngoài suy tính của gia đình Tha-rê. Có lẽ trong lúc này, ai nấy trong gia đình đều tự hỏi rằng tại sao điều này lại xảy ra cho gia đình thuộc dòng dõi tin kính Chúa như Sem? Đến lúc bấy giờ, chưa ai có thể tìm ra một câu trả lời thích đáng và hữu lý nhất cho sự cố quá đau buồn này.
 
2/   Sau đó biến cố trên, Áp-ram và Na-cô lập gia đình. Vợ của Áp-ram là Sa-rai; còn vợ của Na-cô là Minh-ca và Dích-ba, là hai con gái của Na-cô. Tuy nhiên, nỗi bất hạnh của cuộc đời vẫn không buông bỏ gia đình của Tha-rê. Áp-ram lập gia đình nhưng vợ lại bị son sẻ. Ngày xưa, điều này được xem như là dấu hiệu của sự rủa sả. Tại sao ngay trong gia đình của dòng dõi Sem là người kính sợ Chúa lại có điều này xảy ra? Đức Chúa Trời ở đâu trong những sự việc nhưthế này? Tại sao Ngài lại cho phép xảy ra? Điều này đi ngược lại với suy nghĩ của những người ngày xưa cũng nhưchúng ta ngày nay!
 
3/    Kế đến, chúng ta không hiểu vì lý do tại sao cả gia đình của Tha-rê phải di chuyển ra khỏi quê hương mình là U-rơmà đi đến Cha-ran. Có lẽ vì cơn hạn hán càn quét qua xứ miền Nam nên Tha-rê cùng cả gia đình lên miền Bắc để đi tìm kế sinh nhai. Di chuyển cả một gia đình trong đó bao gồm con, dâu, cháu quả là một sự thay đổi rất lớn trong đời sống của Tha-rê. Khi đến Cha-ran, một biến cố khác xảy ra cho gia đình là Tha-rê qua đời! Có thể nói, sự ra đi của Tha-rê để lại một sự hụt hẩn và mất mác vô cùng lớn lao cho cả Áp-ram, Na-cô và con cháu của họ, nhất là Lót. Thế là Lót được bàn giao qua cho bác Áp-ram chăm sóc và nuôi dưỡng.
 
Tất cả những nỗi bất hạnh trên vẫn chưa tìm thấy được câu trả lời trong đời của họ. Tuy nhiên, sau này Giô-suê đã hé mở cho chúng ta một cái nhìn vào tận bên trong để hiểu lý do tại sao Đức Chúa Trời lại để cho những nỗi bất hạnh này xảy đến cho dòng dõi của Sem. Đó là “Giô-suê nói cùng c dân s rng: Giê-hô-va Ðc Chúa Tri có phán như vy: T ph các ngươi, là Tha-rê, cha ca Áp-ra-ham, và Na-cô, thu xư phía bên sông, và hu vic các thn khác. Nhưng ta chn Áp-ra-ham, t ph các ngươi, t phía bên sông, khiến người đi khp x Ca-na-an, ban Y-sác cho người, và làm cho dòng dõi người sanh sn nhiu thêm” (24:2-3). Qua câu Kinh Thánh này, chúng ta thấy rõ hai điều Đức Chúa Trời muốn làm cho dòng dõi của Sem tức là nhà của Tha-rê và Áp-ram:
·         Đức Chúa Trời muốn đem họ ra khỏi thế giới tội lỗi và sự thờ lạy thần tượng của người Canh-đê thời bấy giờ. Mặc dầu Tha-rê thuộc về dòng dõi tin Chúa của Sem nhưng từ thế hệ này sang thế hệ khác dần dà họ lìa bỏ Đức Chúa Trời và xoay qua thờ lạy thần tượng ngoại giáo. Nay Chúa muốn đem họ trở lại bằng cách để cho họ trải qua những hoàn cảnh bất như ý, đau khổ, mất mác hầu cho họ phải lìa bỏ nơi tội lỗi đi đến vùng đất hứa của Ngài ban cho dòng dõi của họ. 
·         Đức Chúa Trời muốn chọn Áp-ram là người ra từ dòng dõi của Sem để làm tổ phụ dân tộc thánh của Ngài. Đức Chúa Trời phải để Sa-rai son sẻ và rồi từ nơi con người già nua ở tuổi 90 đó, Ngài ban cho một Y-sác làm con của lời hứa. Đây quả là một vinh dự vô cùng lớn lao cho Áp-ram nói riêng và cho cả dòng dõi Sem nói chung. Để có thể đi đến chỗ này, Đức Chúa Trời dùng những biến cố xảy ra để làm nên chương trình tuyệt vời của Ngài. Đức Chúa Trời làm tất cả những điều này cho Áp-ham và cho nhà của Tha-rê chỉ vì lòng kính sợ và yêu mến Chúa của Sem. Thật, Đức Chúa Trời làm ơn đến ngàn đời cho kẻ yêu mến Ngài. 
Là kẻ được Đức Chúa Trời chọn lựa thuộc về Ngài, chúng ta tin chắc rằng Ngài có chương trình rất tốt đẹp và tuyệt vời cho mỗi chúng ta. Là con của lời hứa, chúng ta không hơn gì Áp-ra-ham để rồi được miễn trừ khỏi những nỗi bất hạnh xảy đến thình lình khi đi qua những năm tháng trong trần gian này. Nhưng Đức Chúa Trời bởi ơn thần hựu của Ngài thêu dệt tất cả những điều đó trở thành một bức tranh tuyệt đẹp về cuộc đời của mỗi chúng ta. Có thể khi những sự việc như thế này xảy ra: người thân yêu qua đời, bịnh tật nan y phải gánh chịu, hoàn cảnh khiến cuộc sống phải thay đổi v.v… chúng ta sẽ không hiểu tại sao những điều đó lại xảy đến với chúng ta? Nhưng rồi sau khi mọi sựqua đi và chúng ta nhìn lại mới thấy được bàn tay tuyệt vời của Ngài trong mọi sự. Đức Chúa Trời có thể dùng những nỗi bất hạnh trong đời sống để đem chúng ta ra khỏi chỗ mà Ngài thấy rằng có thể mang lại sự nguy hại cho đời sống thuộc linh chúng ta. Ngay cả Đức Chúa Trời cũng dùng những điều để qua đó Ngài chọn chúng ta làm một điều gì lớn lao hơn và tuyệt diệu cho chính Chúa và hội thánh của Ngài. Điều chúng ta phải làm và thái độ chúng ta phải có là cúi đầu đón nhận tất cả như món quà của tình yêu và ân sủng của Ngài. Đồng thời, cầu xin Chúa ban cho chúng ta niềm tin mãnh liệt ở nơi Ngài trong khi bước qua những ngày khó khăn, để rồi từ trong những ngày đen tối đó, chúng ta sẽ thấy được cả một chương trình tuyệt vời của Ngài cho chính mình, gia đình và hội thánh của Chúa.
 
 
Posted by Trần Trọng Nha