Vả, khi loài người khởi thêm nhiều trên mặt đất, và khi loài người đã sanh được con gái rồi, các con trai của Ðức Chúa Trời thấy con gái loài người tốt đẹp, bèn cưới người nào vừa lòng mình mà làm vợ. Ðức Giê-hô-va phán rằng: Thần ta sẽ chẳng hằng ở trong loài người luôn; trong điều lầm lạc, loài người chỉ là xác thịt; đời người sẽ là một trăm hai mươi năm mà thôi. Ðời đó và đời sau, có người cao lớn trên mặt đất, vì con trai Ðức Chúa Trời ăn ở cùng con gái loài người mà sanh con cái; ấy những người mạnh dạn ngày xưa là tay anh hùng có danh. Ðức Giê-hô-va thấy sự hung ác của loài người trên mặt đất rất nhiều, và các ý tưởng của lòng họ chỉ là xấu luôn; thì tự trách đã dựng nên loài người trên mặt đất, và buồn rầu trong lòng. Ðức Giê-hô-va phán rằng: Ta sẽ hủy diệt khỏi mặt đất loài người mà ta đã dựng nên, từ loài người cho đến loài súc vật, loài côn trùng, loài chim trời; vì ta tự trách đã dựng nên các loài đó.
Dưỡng linh:
Sáng-thế ký đoạn 6 là một trong những phân đoạn Kinh Thánh khó giải nghĩa nhất. Vấn đề trong phân đoạn Kinh Thánh này nằm trong chỗ ai là “con trai của Đức Chúa Trời” và “con gái loài người”? Dựa theo bản LXX các giáo phụ của Hội Thánh thì cho rằng “con trai của Đức Chúa Trời” chính là thiên sứ. Nhưng các ra-bi Do thái thì hoàn toàn bác bỏ lập luận này và cho rằng chính là các quan xét của con người (human judges). Thậm chí, có một lời rủa sả giáng trên những ai cho rằng “con trai của Đức Chúa Trời” là thiên sứ (Genesis Rabba 26.5). Đến thời kỳ Trung Cổ, các nhà giải nghĩa Kinh Thánh cho rằng “con trai của Đức Chúa Trời” là dòng dõi của Ca-in và “con gái loài người” là dòng dõi của Sết. Đến thời hiện đại thì cho rằng “con trai của Đức Chúa Trời” không phải là thần linh thuộc cõi thiên thượng bèn là phần còn lại của dòng dõi Ca-in.
Tuy nhiên, nếu chúng ta xem xét thượng hạ văn của Sáng-thế ký trong phần liên quan đến phân đoạn Kinh Thánh này cho thấy tác giả đang bàn đến hai dòng dõi Ca-in và Sết. Vì thế, có lẽ “con trai của Đức Chúa Trời” chính là dòng dõi của Sết, dòng dõi kính sợ Đức Chúa Trời; trong khi đó “con gái của loài người” chính là dòng dõi gian ác của Ca-in. Trong khuôn khổ bài này chúng ta không có thì giờ để bàn đến lý lẽ của từng quan điểm nêu trên. Dẫu cho quan điểm gì đi nữa, tựu trung lại cũng nằm ở chỗ là có sự pha trộn giữa dòng dõi tin kính Đức Chúa Trời và dòng dõi tội lỗi gian ác của con người. Câu chuyện này cho chúng ta thấy hậu quả của tội lỗi đã ẩn tàng trong dòng dõi tin kính và đến một lúc nào đó cũng có thể bị cám dỗ để sa bại. Vấn đề ở chỗ là việc thiết lập hôn nhân giữa hai dòng dõi này là “thấy con gái loài người tốt đẹp, bèn cưới người nào vừa lòng mình là vợ.” Buông mình vào trong sự tham muốn và chìu theo xác thịt là gốc rễ sai lầm của cuộc hôn nhân này. Đây là chỗ mà dòng dõi tin kính Đức Chúa Trời bị cám dỗ và thất bại. Đức Chúa Trời nhìn vào cuộc hôn nhân này thì phán rằng: “Thần ta sẽ chẳng hằng ở trong loài người luôn; trong điều lầm lạc, loài người chỉ là xác thịt; đời người sẽ là một trăm hai mươi năm mà thôi” (c. 3). Con người thấy cuộc hôn nhân này là tốt đẹp theo mắt mình và vừa lòng mình. Nhưng Đức Chúa Trời thấy hoàn toàn không tốt đẹp và vừa lòng Ngài chút nào. Đức Chúa Trời thấy tận bên trong lòng của con người chỉ là lầm lạc mà thôi vì ra từ bản tánh xác thịt đã bán cho ma quỷ và tội lỗi trong vườn Ê-đen ngày xưa. Chủ đề của phân đoạn Kinh Thánh này cũng liên hệ đến sự sa ngã và hậu quả của nó. Vì thế, Chúa ra quyết định rút ngắn đời người. Đây là bản án mà Đức Chúa Trời giáng trên dòng dõi loài người một lần nữa. Có thể nói cách rõ ràng rằng hậu quả của tội lỗi là sự chết.
Kết quả của loại hôn nhân này sanh sản ra dòng dõi của những người to lớn trên mặt đất, họ là những con người mạnh mẽ và tay anh hùng có danh. Có thể nói, về phương diện con người, đây là sự thành công và đáng khích lệ thay vì buồn phiền. Mạnh mẽ về thể xác, tài giỏi vì là anh hùng nên có danh tiếng đồn ra. Những điều này ai lại không thích cho dòng dõi của mình. Tuy nhiên, đối với Đức Chúa Trời đây chính là sự suy bại về mặt thuộc linh và là lý cớ để Ngài phải dẫn cơn nước lụt đến hủy diệt cả công trình sáng tạo của Ngài bao gồm cả con người. Đây là việc làm rất đau lòng đối với Đức Chúa Trời nhưng Ngài bắt buộc phải làm vì thấy “sự hung ác của loài người trên mặt đất rất nhiều và các ý tưởng của lòng họ chỉ là xấu luôn.” Đức Chúa Trời muốn diệt tận gốc rễ của vấn đề bản chất tội lỗi của con người để thay thế bằng một dòng dõi mới và hoàn toàn thanh sạch là Nô-ê và gia đình ông.
Đối với Đức Chúa Trời, tất cả những cuộc hôn nhân không diễn ra trong thánh ý tốt lành của Ngài đều là tội lỗi. Những người tham dự vào trong các cuộc hôn nhân này là tự đặt mình chống nghịch với Đức Chúa Trời. Việc sanh sản và duy trì dòng dõi là tham gia vào trong công trình tạo dựng con người của Đức Chúa Trời. Vì thế, Chúa đánh giá và xem việc này vô cùng quan trọng. Có thể rằng về phương diện con người chúng ta thấy đó là điều tốt đẹp và thành công. Nhưng đối với Đức Chúa Trời thì Ngài xem xét có nằm trong chương trình tốt lành của Ngài hay không? Khi con người đeo đuổi những giấc mộng vàng của mình trong hôn nhân và gạt bỏ Đức Chúa Trời qua một bên thì đó là lúc con người bắt đầu chuốc lấy sự khốn nạn và đau khổ cho chính mình và dòng dõi mình. Khi con người phạm tội vô tình hay cố ý đã làm tổn thương và gây đau lòng cho Đức Chúa Trời. Đó là thái độ vô ơn của con người đối với Đấng tạo dựng nên mình. Điều này sẽ dẫn đến việc Đức Chúa Trời phải hành động theo bản tánh công chính, thánh khiết, và yêu thương của Ngài. Là con cái của Đức Chúa Trời, chúng ta cần phải vô cùng cẩn trọng trong việc lập gia đình và sử dụng năng lực Chúa ban để làm vinh hiển danh của Ngài.
Posted by Trần Trọng Nha