Ðây là dòng dõi của Sem, Cham và Gia-phết, ba con trai của Nô-ê; sau khi lụt, họ sanh con cái.Con trai của Gia-phết là Gô-me, Ma-gốc, Ma-đai, Gia-van, Tu-banh, Mê-siếc, và Ti-ra. Con trai của Gô-me là Ách-kê-na, Ri-phát, và Tô-ga-ma. Con trai của Gia-van là Ê-li-sa và Ta-rê-si, Kít-sim và Ðô-đa-nim. Do họ mà có người ta ở tràn ra các cù lao của các dân, tùy theo xứ, tiếng nói, chi phái và dân tộc của họ mà chia ra (c. 1-5)
Con trai của Cham là Cúc, Mích-ra-im, Phút và Ca-na-an. Con trai của Cúc là Sê-ba, Ha-vi-la, Sáp-ta, Ra-ê-ma và Sáp-tê-ca; con trai của Ra-ê-ma là Sê-la và Ðê-đan. Cúc sanh Nim-rốt, ấy là người bắt đầu làm anh hùng trên mặt đất. Người là một tay thợ săn can đảm trước mặt Ðức Giê-hô-va. Bởi cớ đó, có tục ngữ rằng: Hệt như Nim-rốt, một tay thợ săn can đảm trước mặt Ðức Giê-hô-va! Nước người sơ-lập là Ba-bên, Ê-rết, A-cát và Ca-ne ở tại xứ Si-nê-a. Từ xứ đó người đến xứ A-si-ri, rồi lập thành Ni-ni-ve, Rê-hô-bô-ti, Ca-lách, Và thành Rê-sen, là thành rất lớn, ở giữa khoảng thành Ni-ni-ve và Ca-lách. Mích-ra-im sanh họ Lu-đim, họ A-na-mim, họ Lê-ha-bim, họ Náp-tu-him, họ Bát-ru-sim, họ Cách-lu-him (bởi đó sanh họ Phi-li-tin), và họ Cáp-tô-rim (c. 6-14)
Sem, tổ phụ của họ Hê-be và anh cả của Gia-phết, cũng có sanh con trai. Con trai của Sem là Ê-lam, A-sự-rơ, A-bác-sát, Lút và A-ram. Con trai của A-ram là U-xơ, Hu-lơ, Ghê-te và Mách. Còn A-bác-sát sanh Sê-lách; Sê-lách sanh Hê-be, Hê-be sanh được hai con trai; tên của một người là Bê-léc, vì đất trong đời người đó đã chia ra; trên của người em là Giốc-tan. Giốc-tan sanh A-mô-đát, Sê-lép, Ha-sa-ma-vết và Giê-rách, Ha-đô-ram, U-xa, Ðiếc-la, Ô-banh, A-bi-ma-ên, Sê-ba, Ô-phia, Ha-vi-la và Giô-báp. Hết thảy các người đó là con trai của Giốc-tan. Cõi đất của các người đó ở về phía Sê-pha, chạy từ Mê-sa cho đến núi Ðông phương. Ðó là con cháu của Sem, tùy theo họ hàng, tiếng nói, xứ và dân tộc của họ (c. 21-31)
Dưỡng linh:
Tác giả của Sáng-thế ký đoạn 10 ghi lại hậu tự của Nô-ê. Sau khi ông qua đời, ba người con tra của Nô-ê là Sem, Cham và Gia-phết tiếp tục sanh sản để lưu truyền nòi giống mang danh cha mình. Như chúng ta biết, qua sự việc Nô-ê khỏa thân sau cơn say, Sem và Gia-phết được Nô-ê chúc phước; còn Cham thì bị cha mình rủa sả. Chúng ta tự hỏi liệu những lời chúc phước và rủa sả này đã ảnh hưởng như thế nào trên chính Sem, Cham, và Gia-phết và cho đến cả dòng dõi của họ? Chính trong đoạn 10 tác giả Sáng-thế ký muốn ghi lại những chi tiết rất quan trọng để trả lời cho câu hỏi này. Quan sát kỹ phân đoạn Kinh Thánh này chúng ta thấy những điểm sau đây:
1/ Tác giả sách Sáng-thế ký ký thuật về dòng dõi của Cham nhiều hơn hai dòng dõi của Sem và Gia-phết cộng lại. Nếu tính ra thì số con cháu của Cham nhiều gấp mấy lần so với con cháu của Sem và Gia-phết.
2/ Không thấy tác giả Sáng-thế ký ghi lại, trong hai dòng dõi của Sem và Gia-phết, những nhân vật nổi tiếng và tài ba lỗi lạc, làm được nhiều điều vĩ đại, góp phần xây dựng nền văn minh của nhân loại thời bấy giờ như là dòng dõi của Cham. Chúng ta thấy trong dòng dõi Cham có những đặc điểm như sau:
a/ Sanh sản ra những anh hùng và người có tài. Chẳng hạn như Nim-rốt là người anh hùng trên mặt đất và là một tay thợ săn cam đảm “trước mặt Đức Giê-hô-va.” Đúng ra, cụm từ “trước mặt Đức Giê-hô-va” không nên hiểu rằng việc làm của Nim-rốt là được Đức Chúa Trời phê chuẩn hay chấp thuận. Nhưng nó có nghĩa Nim-rốt là một tay thợ săn tài giỏi nhất trong trần gian thì đúng hơn. Dẫu gì đi chăng nữa thì khả năng này của Nim-rốt do Chúa ban cho. Từ chỗ tài năng như thế đã dẫn Nim-rốt đến chỗ thiết lập nước mình, đặt tên là Ba-bên. Về sau, chính Nim-rốt là người thiết lập thành Ni-ni-ve.
b/ Sanh sản ra những giống dân như Phi-li-tin, Hếch là những dân tộc sau này làm đau khổ cho dân sự Đức Chúa Trời không xiết kể. Dân Phi-li-tin luôn luôn là giống dân thù địch với dân tộc thánh của Đức Chúa Trời là dân Y-sơ-ra-ên. Còn những đứa dâu họ Hếch, vợ của Ê-sau tạo nên cơn ác mộng cho vợ chồng của Y-sác. Chẳng những thế thôi, Ca-na-an là dòng dõi của Cham đã sanh ra không biết bao nhiêu thứ giống dân sau này Đức Chúa Trời phải bảo dân Y-sơ-ra-ên tuyệt diệt khi vào trong đất hứa Ca-na-an. Ngoài ra dân Ni-ni-ve đã ức hiếp dân sự của Đức Chúa Trời nhiều là dường nào!
Qua sự quan sát trên, chúng ta có thể rút ra một số bài học vô cùng quý báu cho chính mình, gia đình và hội thánh của Đức Chúa Trời. Cham và dòng dõi của ông bị rủa sả bởi Nô-ê nên từ trong dòng dõi này ra những nhân vật trở thành nỗi đau khổ cho dân sự Đức Chúa Trời và muôn đời là sự kinh tởm đối với Đức Chúa Trời. Mặc dầu trên một phương diện, từ trong dòng dõi của Cham xuất hiện những nhân vật rất tài ba lỗi lạc, đóng góp nhiều vào trong nền văn minh của nhân loại thời bấy giờ. Tuy nhiên, không phải vì thế mà chúng ta nói rằng đó là dòng dõi được Đức Chúa Trời chúc phước. Trong khi đó, hai dòng dõi của Sem và Gia-phết không có những nhân vật tài giỏi và xuất chúng theo cái nhìn của đời này. Nhưng hai dòng dõi này lưu ra những con người có lòng yêu mến Đức Chúa Trời như Tu-banh v.v…
Thông thường con người đánh giá sự chúc phước của Đức Chúa Trời nằm trong sự tài giỏi và giàu có hơn là đời sống đạo đức của cá nhân hay gia đình người đó. Đó là một quan niệm hoàn toàn phiến diện. Có thể rằng khi chúng ta đi xa khỏi đường lối của Đức Chúa Trời và bị Ngài rủa sả, chúng ta vẫn thấy rằng cuộc sống của mình vẫn hanh thông, ăn nên làm ra, con cái thành đạt và trở nên giàu có về phần vật chất. Và chúng ta tự trấn an chính mình cho rằng đó là dấu hiệu Đức Chúa Trời ban phước và lần lần chúng ta thay thế nguyên tắc sống theo Lời Chúa bằng những nguyên tắc khôn ngoan của con người. Thậm chí, chúng ta thấy trong thực tế rằng những người gian ác, không yêu mến Chúa thì lại rất thành công và con cháu của họ rất thành đạt ở đời! Trong khi đó, những người yêu mến Chúa và sống theo Lời của Ngài thì lại bị rơi vào cảnh chật vật, nghèo khó, và thường hay gặp hoạn nạn. Đôi khi điều này khiến những người yêu mến Chúa có lúc phải nao núng, nghi ngờ Chúa và sanh ra chán nãn, lui đi trong đức tin nữa là khác.
Là con cái của sự sáng, chúng ta cần phải nhận chân ra lẽ thật rất quan trọng này. Ấy là đối với Đức Chúa Trời, sự chúc phước của Ngài chỉ giáng trên những ai sống kính sợ Đức Chúa Trời và làm theo Lời dạy dỗ của Ngài. Có thể rằng đối với đời này, những người yêu mến sẽ bị thiệt thòi hơn người khác. Nhưng về lâu về dài và suốt cả cõi đời đời, dòng dõi người công bình sẽ được Đức Chúa Trời chúc phước, còn dòng dõi kẻ ác sẽ bị diệt vong như dòng dõi của Cham. Vì thế, Cơ-đốc nhân đừng nên ngã lòng hay buồn chán vì so sánh thấy cuộc sống của mình không bằng cuộc sống của những người không tin Chúa hay tin Chúa nửa vời. Hãy tiếp tục tin cậy Chúa và làm điều lành thì cuối cùng những ai trung tín và kính sợ Đức Chúa Trời sẽ tồn tại đời đời mãi mãi, và dòng dõi của những người đó được Ngài ban phước lâu dài. Tác giả Thi-thiên 92 chia sẻ kinh nghiệm của ông như sau: “Người công bình sẽ mọc lên như cây kè, lớn lên như cây hương nam trên Li-ban. Những kẻ được trồng trong nhà Đức Giê-hô-va sẽ trổ bông trong hành lang của Đức Chúa Trời chúng ta. Dầu đến buổi già bạc, họ sẽ còn sanh bông trái, được thạnh mậu và xanh tươi, hầu cho tỏ ra Đức Giê-hô-va là ngay thẳng; Ngài là hòn đá tôi, trong Ngài chẳng có sự bất nghĩa” (c. 12-15). Những lúc khó khăn và thử thách trong đời sống theo Chúa, chúng ta hãy đọc và suy gẫm Thi-thiên 1 và Thi-thiên 37 để được khích lệ và an ủi hầu không bị cám dỗ phàn nàn và oán trách Đức Chúa Trời: “Tại sao Ngài để người yêu mến Chúa bị thua thiệt hơn người không yêu mến Ngài?” Hãy nhớ chính lời Chúa Jesus phán: “Những kẻ nào bền chí cho đến cuối thì sẽ được cứu!” (Ma-thi-ơ 24:13). Nguyện Đức Chúa Trời tiếp tục thương xót mỗi chúng ta!
Posted by Trần Trọng Nha