Ðoạn, Ca-in ăn ở cùng vợ mình, nàng thọ thai và sanh được Hê-nóc; Ca-in xây một cái thành đặt tên là Hê-nóc, tùy theo tên con trai mình. Rồi, Hê-nóc sanh Y-rát; Y-rát sanh Nê-hu-đa-ên; Nê-hu-đa-ên sanh Mê-tu-sa-ên; Mê-tu-sa-ên sanh Lê-méc. Lê-méc cưới hai vợ; một người tên là A-đa, một người tên là Si-la. A-đa sanh Gia-banh; Gia-banh là tổ phụ của các dân ở trại và nuôi bầy súc vật. Em người là Giu-banh, tổ phụ của những kẻ đánh đờn và thổi sáo. Còn Si-la cũng sanh Tu-banh-Ca-in là người rèn đủ thứ khí giới bén bằng đồng và bằng sắt. Em gái của Tu-banh-Ca-in là Na-a-ma. Lê-méc bèn nói với hai vợ mình rằng: Hỡi A-đa và Si-la! hãy nghe tiếng ta; Nầy, vợ Lê-méc hãy lắng tai nghe lời ta: Ừ! Ta đã giết một người, vì làm thương ta, Và một người trẻ, vì đánh sưng bầm ta. Nếu Ca-in được bảy lần báo thù, Lê-méc sẽ được bảy mươi bảy lần báo oán. A-đam còn ăn ở với vợ mình; người sanh được một con trai đặt tên là Sết; vì vợ rằng: Ðức Chúa Trời đã cho tôi một con trai khác thế cho A-bên mà đã bị Ca-in giết rồi. Sết cũng sanh được một con trai, đặt tên là Ê-nót. Từ đây, người ta bắt đầu cầu khẩn danh Ðức Giê-hô-va.
Dưỡng linh:
Sau khi làm việc gian ác xong, Ca-in ẩn mình khỏi tất cả mọi người và theo đuổi cuộc sống riêng của mình. Trên một mức độ nào đó, chúng ta thấy cuộc đời của Ca-in vẫn diễn ra bình thường theo quy luật Đức Chúa Trời đặt để trong đời sống con người. Ca-in ăn ở với vợ mình và sanh con đẻ cháu để nối dõi tông đường. Cuộc sống của Ca-in về vật chất trông có vẻ thịnh vượng, giàu có, thành đạt. Ông xây được một cái thành và đặt tên là Hê-nóc theo tên con trai trưởng nam của mình. Đây là biểu tượng cho sức mạnh và niềm tự hào của dòng dõi Ca-in. Chính ý tưởng này đã trở thành nền tảng căn bản cho việc xây dựng tháp Ba-bên sau này. Tư tưởng của lối sống đa-thê cũng xuất phát từ trong dòng dõi của Ca-in. Lê-méc là cháu đời thứ sáu của Ca-in lấy hai vợ là A-đa và Si-la. Con cháu của Lê-méc là Gia-banh, người khởi xướng ngành nông nghiệp và chăn nuôi. Từ trong dòng dõi của Lê-méc này cũng ra nhạc sĩ thời xưa là Giu-banh, người có tài đánh đờn và thổi sáo. Đa tình thường có bà con đâu đó với máu nghệ sĩ và âm nhạc! Tất cả những đặc điểm này đều có thể tìm thấy trong dòng dõi của Lê-méc sang A-đa. Đi xa hơn, máu chém giết cũng ẩn tàng trong dòng dõi của Ca-in là Tu-banh Ca-in, người rèn đủ loại khí giới bén bằng đồng và bằng sắt để chuẩn bị đánh nhau! Chính loại người khát máu như Ca-in cũng lưu ra trong dòng dõi của ông những con người như Lê-méc, kẻ từng giết người mà không hề gớm tay và xấu hổ. Ngược lại, ông cảm thấy rất tự hào và hãnh diện về điều ông làm và khoe với vợ con về việc mình làm. Lê-méc cảm thấy chính mình trổi cha ông mình nhiều trong lãnh vực giết người! Đó là niềm tự hào của dòng dõi gian ác Ca-in. Nói chung, trên một phương diện, dòng dõi Ca-in đã được Đức Chúa Trời ban cho khá nhiều khả năng để có thể đem cuộc sống của con người đến chỗ văn minh và tốt đẹp hơn, sống đầy đủ tiện nghi hơn tổ phụ mình. Nhưng trên phương diện khác, dòng dõi của Ca-in cũng phát triển nhiều về tội ác. Sự thạnh vượng về vật chất là dấu hiệu Đức Chúa Trời ban phước cho con người nói chung, vì Đức Chúa Trời “khiến mặt trời mọc lên soi kẻ dữ cùng kẻ lành, làm mưa cho kẻ công bình cùng kẻ độc ác” (Ma-thi-ơ 5:45b). Tuy nhiên, sự hưng thịnh về vật chất phải đi đôi với sự thăng tiến trong đời sống tâm linh, trong mối quan hệ với Đức Chúa Trời thì sẽ mang lại phước hạnh cho đời sống của con người cách đích thực. Bằng không sự giàu có về vật chất chỉ là mảnh đất tốt cho những điều gian ác nẩy mầm và sanh sôi nẩy nở. Dòng dõi Ca-in bị Đức Chúa Trời rủa sả cho nên dẫu cho có trở nên hưng thịnh về vật chất đi chăng nữa mà đời sống đạo đức mỗi ngày suy đồi, thì không có gì bảo đảm cho sự chúc phước của Đức Chúa Trời trên dòng dõi này.
Trong khi đó, cuộc sống bình dị của A-đam và Ê-va vẫn trôi qua mỗi ngày bình thường sau tang lễ của A-bên. Ca-in bỏ nhà ra đi mà chẳng biết sống ở nơi phương trời nào? Chỉ trong một thời gian ngắn cha mẹ mất luôn cả hai người con. Gia đình trống vắng, hiu quạnh, nỗi buồn thảm và mỏi mệt xâm chiếm cả hai vợ chồng tận trong tâm hồn lẫn thể xác! Chưa bao giờ bằng lúc này, có lẽ A-đam và Ê-va mới nghiệm ra và thấm thía cho cái việc đã bất tuân mạng lịnh của Đức Chúa Trời để lại cho mình những hậu quả phải gánh không thể lường hết được! Trong hoàn cảnh vô cùng đen tối đó, Đức Chúa Trời vẫn theo dõi, đoái xem và chúc phước cho vợ chồng có con để thay thế cho hai đứa đã mất. Sết ra đời như là món quà quý Chúa ban cho. Nó đem niềm vui và an ủi cho cuộc đời của A-đam và Ê-va sau những tháng ngày sống trong nước mắt và tuyệt vọng. Sau đó, Sết sanh được một người con, đặt tên là Ê-nót. Lòng biết ơn Chúa, tìm kiếm và nương tựa nơi lòng nhơn từ và sự thương xót của Ngài của A-đam và Ê-va đã tuôn chảy xuống đến Sết và dòng dõi người. Chính vì thế, kể từ đây, “người ta bắt đầu cầu khẩn danh Đức Giê-hô-va.” Đây là sự khác biệt lớn lao giữa dòng dõi của Sết và Ca-in. Khi A-đam biết ăn năn và hối tiếc về những lầm lỗi của mình, Đức Chúa Trời bắt đầu làm ơn và ban phước cho ông và dòng dõi ông. Dẫu rằng về phương diện vật chất, dòng dõi Sết không mấy giàu có và thành đạt như dòng dõi của Ca-in nhưng họ sống với lòng kính sợ Chúa thì Ngài đã ban phước cho họ cách dư dật về lâu về dài. Từ Sết lưu ra dòng dõi thánh cho Đức Chúa Trời (Sáng-thế ký 5). Trong khi đó, Ca-in chẳng hề biết ăn năn và tự cô lập chính mình khỏi thế giới tin kính chung quanh, đeo đuổi ý muốn riêng của mình. Vì thế, Ca-in đã lưu lại một dòng dõi gian ác trên đất, dẫu cho cuộc sống vật chất có phần giàu có và dư dật hơn dòng dõi của người kính sợ Đức Chúa Trời là Sết.
Tương lai của chúng ta và con cháu chúng ta là do chính chúng ta chọn ngày hôm nay. Nếu chúng ta đeo đuổi những điều thuộc linh và công chính hơn là tìm kiếm vật chất ở đời này, biết ăn năn những điều sai lầm và gian ác do mình gây ra thì chắc chắn Đức Chúa Trời sẽ ban phước và từ chúng ta sẽ ra một dòng dõi thánh cho Ngài. Còn nếu chúng ta tự chọn cho mình sự cứng cỏi không biết ăn năn, cứ tiếp tục đắm mình trong tội lỗi, theo đuổi danh vọng, chức tước và tiền của đời này, thì chắc chắn rằng chúng ta sẽ gặt lấy những hậu quả không lường hết được cho chính bản thân và gia đình. Từ trong gia đình và dòng dõi chúng ta, Đức Chúa Trời sẽ khiến dấy lên những đứa con hư hỏng, hoang đàng, ngỗ nghịch; gia đình chúng nó đổ vỡ tan nát, và trên hết chúng nó sẽ không còn lòng yêu mến và biết thờ phượng Đức Chúa Trời. Chúng ta thấy vết xe đã đổ của Ca-in và xin Chúa giúp chúng ta nhờ ơn Ngài sống kính sợ, yêu mến Ngài để rồi Đức Chúa Trời bởi đó mà làm ơn đến ngàn đời cho những kẻ có lòng kính sợ Ngài. Ông bà, cha mẹ yêu thương con cái sẽ sống trong con đường tin kính và yêu mến Ngài, tránh xa điều ác như Ca-in mà làm điều lành như Sết.
Posted by Trần Trọng Nha