Kinh Thánh: Xuất Ai-cập ký (Exodus) 2:1-10
 
Vả, có một người trong họ Lê-vi đi cưới con gái Lê-vi làm vợ. Nàng thọ thai, và sanh một con trai; thấy con ngộ, nên đem đi giấu trong ba tháng. Nhưng giấu lâu hơn nữa không được, nàng bèn lấy một cái rương mây, trét chai và nhựa thông, rồi để đứa trẻ vào, đem thả trong đám sậy dựa mé sông. Người chị đứa trẻ đứng xa nơi đó đặng cho biết nó sẽ ra sao.
 
Dưỡng linh:
 
Môi-se ra đời là kết quả của một cuộc hôn nhân thánh. Cả cha lẫn mẹ đều là dòng dõi Lê-vi. Rất dễ dàng cho cặp vợ chồng này bị cám dỗ cho rằng việc mang thai là do “sự cố” (accident) chứ không phải là một sự tính toán kỹ lưỡng. Cũng có thể họ đi đến chỗ muốn hủy hoại sự sống ngay từ trong trứng nước (phá thai) vì e rằng sự ra đời của con mình sẽ mang lại sự nguy hại cho tính mạng của mình và gia đình thay vì niềm vui và phước hạnh. Thần học về Đức Chúa Trời tạo dựng nên con người trong hình ảnh của Đức Chúa Trời chắc chắn đã in sâu trong tâm trí và tấm lòng của cha mẹ Môi-se, biến thành hành động quyết tâm duy trì sự sống của con, dầu phải trả một giá rất đắt. Họ tin rằng khi Đức Chúa Trời ban cho thì Ngài sẽ bảo vệ sự sống của con họ và cả chính họ. Đức Chúa Trời nghe lời cầu nguyện ra từ đức tin chân thật của cha mẹ của Môi-se. Ngài chẳng những bảo tồn mạng sống của họ và Môi-se nhưng còn cho họ có cơ hội nuôi nấng con mình, còn được chính công chúa của Pha-ra-ôn trả tiền! Đó là sự ban thưởng đức tin của Đức Chúa Trời đối với cha mẹ của Môi-se. Khi họ bằng lòng giao nộp sự sống của chính mình và gia đình mình cho Đức Chúa Trời, thì Ngài ban lại cho họ hơn điều mong đợi. Đó là nguyên tắc thuộc linh của Đức Chúa Trời mà Chúa Jesus đã nhắc đến: “Nếu ai vì cớ ta mà mất sự sống thì sẽ được lại; còn ai cứu lấy sự sống mình thì sẽ bị mất.”
 
Sự ban thưởng của đức tin trong đời sống của cha mẹ Môi-se còn đi xa hơn việc họ được lại con mình. Tác giả sách Hê-bơ-rơ cho chúng ta thấy lẽ mầu nhiệm của đức tin của họ đã ảnh hưởng cách sâu đậm và mãnh liệt như thế nào trên đời sống của Môi-se: “ Bởi đức tin, khi Môi-se mới sanh ra, cha mẹ người đem giấu đi ba tháng, vì thấy là một đứa con xinh tốt, không sợ chiếu mạng của vua. Bởi đức tin, Môi-se lúc đã khôn lớn, bỏ danh hiệu mình là con trai của công chúa Pha-ra-ôn, đành cùng dân Ðức Chúa Trời chịu hà hiếp hơn là tạm hưởng sự vui sướng của tội lỗi: người coi sự sỉ nhục về Ðấng Christ là quí hơn của châu báu xứ Ê-díp-tô, vì người ngửa trông sự ban thưởng. Bởi đức tin, người lìa xứ Ê-díp-tô không sợ vua giận; vì người đứng vững như thấy Ðấng không thấy được. Bởi đức tin người giữ lễ Vượt Qua và làm phép rưới huyết, hầu cho đấng hủy diệt chẳng hề hại đến con đầu lòng dân Y-sơ-ra-ên. Bởi đức tin, dân Y-sơ-ra-ên vượt qua Biển đỏ như đi trên đất khô, còn người Ê-díp-tô thử đi qua, bị nuốt mất tại đó” (11:23-29). Có lẽ tác giả Hê-bơ-rơ muốn nói rằng đức tin trong cha mẹ Môi-se chỉ một phần, được nhân lên đến bốn lần trong Môi-se!
 
Việc cha mẹ Môi-se sẵn sàng hy sinh mạng sống mình để bảo tồn sự sống của con không chỉ là hành động của đức tin nhưng còn là hành động của tình yêu. Đức tin luôn luôn đi chung với tình yêu. Nếu không có đức tin thì cũng sẽ chẳng có tình yêu và ngược lại, vì tình yêu gắn liền với mối tương quan sống động của niềm tin của cha mẹ Môi-se với Đức Chúa Trời hằng sống. Tình yêu của cha mẹ Môi-se được bày tỏ đối với con cái.Vì thế, con cái cũng có tình yêu đối với nhau. Mi-ri-am lúc bấy giờ chỉ là bé gái trạc tuổi thiếu niên. Vì tình thương đối với cha mẹ và đối với em, Mi-ri-am sẵn lòng hy sinh đứng trong đám sậy để canh chừng em Môi-se. Đức tin và tình yêu được lưu truyền từ cha mẹ xuống đến con cái và được biểu lộ bằng hành động hy sinh và quên mình cho người khác trong những giây phút nguy hiểm và nghiệt ngã của gia đình cha mẹ của Môi-se, khi đứng trước phán quyết giữa sự sống và sự chết do lịnh vua Pha-ra-ôn ban hành.
 
Chỉ khi nào chúng ta bị rơi vào trong những hoàn cảnh phải đứng trước quyết định quan trọng trong cuộc đời, phải chọn lựa giữa sự sống và sự chết, giữa quyền lợi trong hiện tại và phước hạnh trong cõi tương lai, chúng ta sẽ để biểu lộ bản chất và mức độ của đức tin thật của chúng ta nơi Đức Chúa Trời. Sự hiểu biết của chúng ta về Đức Chúa Trời và giáo lý về sự sáng tạo sẽ nắm giữ đời sống của mỗi cá nhân và gia đình chúng ta sống còn qua thử thách. Sự thử nghiệm càng nghiệt ngã bao nhiêu, đức tin của chúng ta càng mạnh mẽ bấy nhiêu, và sẽ nâng chúng ta lên sự hiểu biết mới mẻ và sâu xa về chính Ngài. Đức tin không di truyền từ đời này qua đời khác, nhưng đức tin có sức mạnh mầu nhiệm để ảnh hưởng và trồng vào trong tấm lòng và tâm trí từ thế hệ này qua thế hệ khác. Khi cha mẹ dám sống đức tin, thì Đức Chúa Trời chúc phước cho đức tin đó và làm cho nó nẩy nở và tăng bội trong đời sống của con cái và dòng dõi của chính họ. Làm cha mẹ, khi chúng ta dám sống cho Đức Chúa Trời với đức tin Ngài ban cho, gia đình chúng ta sẽ kinh nghiệm quyền phép và sự giải cứu lạ lùng của Ngài. Nhưng khi cha mẹ từ khước Đức Chúa Trời và không bám lấy Ngài trong những hoàn cảnh và tình huống khó khăn của đời sống gia đình, dòng dõi chúng ta sẽ đứng chỗ trơn trợt trong đời sống tâm linh và sự hiểu biết về Ngài. Đức tin không thể tách rời khỏi tình yêu thương, vì tình yêu thương chính là sự thụ hưởng của kết quả niềm tin nơi Đức Chúa Trời thực hữu. Chính Đức Chúa Trời là tình yêu. Cho nên khi cha mẹ sống yêu thương nhau và yêu thương con cái, thì Đức Chúa Trời sẽ chúc phước cho con cái biết yêu thương nhau, vì chúng nó sẽ học đòi nơi cha mẹ tình yêu thương và đức tin. Sứ đồ Phao-lô nói: “Nên bây giờ còn có ba điều nầy: đức tin, sự trông cậy, tình yêu thương; nhưng điều trọng hơn trong ba điều đó là tình yêu thương” (1 Cô-rinh-tô 13:13).
 
Cầu nguyện:

Lạy Chúa, xin giúp con có thể tin cậy Ngài trong mọi hoàn cảnh khó khăn, thử thách, và ngay cả đối diện với sự chết để con có thể kinh nghiệm những điều lạ lùng Ngài làm trong đời sống con, gia đình con, và hội thánh của Ngài. Chúa ôi! Xin đổ tình yêu chan chứa của Ngài vào trong đời sống con và khiến con sống trong mối tương giao sống động với Ngài, ngõ hầu qua đó Ngài sẽ làm cho con cháu và dòng dõi  con hết lòng tin yêu Chúa và tin yêu những người chung quanh. Amen!
 
Posted by Trn Trng Nha