Sáng-thế ký (Genesis) 1:1-25

 
Ban đầu Ðức Chúa Trời dựng nên trời đất. Vả, đất là vô hình và trống không, sự mờ tối ở trên mặt vực; Thần Ðức Chúa Trời vận hành trên mặt nước (Sáng 1:1-2)
 
In the beginning God created the heavens and the earth. The earth was formless and void, and darkness was over the surface of the deep, and the Spirit of God was moving over the surface of the waters (Genesis 1:1-2)
 
Dưỡng linh:
 
Trong phần đầu của sách Sáng-thế ký, câu 1 của đoạn 1 là câu giới thiệu của cả sách: “Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất.” Lời giới thiệu này tổng kết toàn bộ ý chính của sách và làm nền tảng cho lịch sử cứu chuộc của dân Y-sơ-ra-ên nói riêng và của nhân loại nói chung. Câu mở đầu này đưa ra cho chúng ta thấy một số điểm thần học căn bản nhưng vô cùng quan trọng như sau:
 
  1. Ngay từ đầu, Kinh Thánh đã tuyên bố dứt khoát: “Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất.” Trước giả của Ngũ Kinh là Môi-se không hề nghi vấn, hoặc đặt giả thuyết về vấn đề vũ trụ từ đâu mà có, hay đặt thành đề tài để con người tranh luận về vấn đề nguồn gốc vũ trụ. Từ trước đến nay chưa hề có ai phủ nhận sự hiện hữu của vũ trụ. Nếu như thế, người đó sẽ phủ nhận sự hiện hữu của chính mình!
  2. Kinh Thánh xác quyết rõ ràng về sự thực hữu của Đức Chúa Trời. Vấn này không cần phải chứng minh dài dòng vì có Đức Chúa Trời thì mới có vũ trụ vạn vật. Khi chúng ta nhìn nhận có vũ trụ thì phải nhìn nhận có Đức Chúa Trời hay ngược lại. Hai yếu tố này không thể tách rời nhau, như khi chúng ta nhìn nhận có sự vật thì phải thừa nhận có người làm ra nó. Đức Chúa Trời hiện hữu trước vũ trụ và vạn vật. Ngài tồn tại từ trước vô cùng cho đến đời đời (Thi thiên 90:2). Nhưng vũ trụ vạn vật thì có bắt đầu có kết thúc.
  3. Đức Chúa Trời là cội nguồn của vũ trụ, trời đất và của tất cả mọi sự. Ngài đứng đầu mọi sự, trên mọi sự, và mọi sự trong mọi sự. Lấy Đức Chúa Trời ra khỏi vũ trụ vạn vật thì tất cả mọi sự đều sụp đổ, trống không, vô nghĩa.
  4. Thứ tự ở đây rất rõ ràng: Đức Chúa Trời hiện hữu trước rồi mới đến vũ trụ. Vũ trụ là công việc của Đức Chúa Trời chứ không phải Đức Chúa Trời là “sản phẩm” của vũ trụ. Đức Chúa Trời là Đấng tạo hóa chứ không phải con người nhào nặn nên Đức Chúa Trời. Đồng thời, Đức Chúa Trời là sở hữu chủ của vũ trụ vạn vật vì chính Ngài dựng nên tất cả. Con người sẽ chẳng bao giờ có thể ôm cả vũ trụ vào trong chính mình, thì con người cũng sẽ chẳng bao giờ am tường hết về Đức Chúa Trời. Đấng tạo hóa vượt trổi hơn tạo vật của Ngài. Điều đó nên lên sự vĩ đại và cao cả của Đức Chúa Trời. Ngài là Đấng siêu việt (transcendent), tách mình khỏi tạo vật và nắm quyền cai trị trên cả tạo vật.
 
Trái đất lúc ban đầu là vô hình và trống không; nghĩa là không có hình dạng và trống không (without shape and empty). Đức Chúa Trời đã tạo dựng nên vũ trụ vạn vật từ chỗ vô hình và trống không (ex nihilo). Chỉ một mình Đức Chúa Trời là Đấng có thể làm nên vũ trụ không dựa vào bất cứ một vật liệu nào có sẵn. Ngài không bị giới hạn bởi bất cứ điều gì và không lệ thuộc vào bất cứ mảy may nào. Thế giới mà chúng ta có ngày nay hoàn toàn là sản phẩm của tư tưởng của Đức Chúa Trời.
 
Điều đầu tiên trong công cuộc sáng tạo, Thần của Chúa vận hành trên mặt vực để xua tan sự tối tăm. Vì sự sáng là tốt lành nên Đức Chúa Trời phân sự sáng ra khỏi sự tối. Sự sáng chỉ về sự sống. Sự tối tăm chỉ về sự chết. Đức Chúa Trời thấy mọi việc Ngài làm là tốt lành. Những gì ra từ Đức Chúa Trời là tốt lành và thiện hảo. Ngài tạo dựng mọi sự để phục vụ cho con người là tạo vật cao nhất trong công trình sáng tạo của Ngài.
 
Giáo lý về Đức Chúa Trời thực hữu và là Đấng tạo dựng nên muôn loài vạn vật là tiền đề và nền tảng căn bản của tất cả các giáo lý cứu chuộc trong niềm tin Cơ đốc. Khi con người phủ nhận sự thực hữu của Đức Chúa Trời, kéo theo đó con người sẽ phủ nhận mối liên hệ giữa công trình sáng tạo với Đức Chúa Trời và sự tương quan giữa con người với Đấng Tạo Hóa. Ma quỷ rất quỷ quyệt, tìm cách phủ nhận sự hiện hữu của Đức Chúa Trời, tách biệt giữa Đức Chúa Trời với công trình sáng tạo của Ngài để phủ nhận mối liên hệ giữa Ngài với con người; qua đó, con người phủ nhận thực tại của tội lỗi và công lao cứu chuộc của Chúa Jesus Christ.
 
Khi công trình sáng tạo thứ nhất bị ma quỷ xen vào và phá đổ, Đức Chúa Trời thực hiện công trình sáng tạo thứ hai qua Chúa Cứu Thế Jesus. Qua đó, Đức Chúa Trời tạo dựng nên những con người mới để thích hợp với vương quốc đời đời của Ngài. Khi sứ đồ Phao-lô mô tả về điều này, ông không ngần ngại sử dụng cùng động từ “dựng nên” của công cuộc sáng tạo lần thứ nhất: “Vậy, nếu ai ở trong Ðấng Christ, thì nấy là người được dựng nên mới; những sự cũ đã qua đi, nầy mọi sự đều trở nên mới” (2 Cô-rinh-tô 5:17). Thần của Đức Chúa Trời vận hành trong tấm lòng đen tối của con người thuộc công trình sáng tạo cũ, biến đổi và tái tạo để phù hợp với công trình sáng tạo mới của Ngài. Trong công cuộc sáng tạo cũ, Đức Chúa Trời dựng nên trời đất trước hết rồi đến con người. Trong công cuộc sáng tạo mới, Ngài dựng nên con người mới trước rồi mới đến trời mới và đất mới. Trời và đất mà chúng ta thấy ngày nay sẽ bị tiêu huỷ và dành cho lửa (2 Phi-e-rơ 3:10), nhường chỗ cho sự hiện đến của trời mới và đất mới, nơi ở của những con người được dựng nên mới trong Chúa Cứu Thế Jesus (Khải 21:1-4). Lúc bấy giờ, Đức Chúa Trời cũng sẽ làm muôn sự trong muôn sự (1 Cô-rinh-tô 15:28).
 
Cầu nguyện:
 
Con cảm tạ Chúa vì Lời Ngài đem đến cho con sự hiểu biết về chính Ngài và nguồn gốc của toàn cõi tạo vật, trong đó có chính con. Cám ơn Chúa Jesus vì trong Ngài con được dựng nên để xứng hiệp cho công trình sáng tạo mới đời đời của Ngài. Xin ban cho con tiếp tục khám phá mối liên hệ của con với Ngài mỗi ngày và đem người khác đến trong mối tương giao này, để họ có thể nhận biết phước hạnh của tạo vật mà Ngài đã dựng nên trong hình ảnh tuyệt vời của Ngài. Amen!

Posted by Trn Trng Nha