Ma-thi-ơ (Matthew) 27:2-7
 
Khi ấy, Giu-đa, là kẻ đã phản Ngài, thấy Ngài bị án, thì ăn năn, bèn đem ba chục miếng bạc trả cho các thầy tế lễ cả và các trưởng lão, mà nói rằng: Tôi đã phạm tội vì nộp huyết vô tội! Song họ đáp rằng: Sự đó can gì đến chúng ta? Mặc kệ ngươi.Giu-đa bèn ném bạc vào đền thờ, liền trở ra, đi thắt cổ. Nhưng các thầy tế lễ cả lượm bạc và nói rằng: Không có phép để bạc nầy trong kho thánh, vì là giá của huyết. Rồi họ bàn với nhau dùng bạc đó mua ruộng của kẻ làm đồ gốm để chôn những khách lạ.
 
Dưỡng linh:
 
Câu chuyện Giu-đa Ich-ca-ri-ốt bán thầy mình trở thành bất hủ. Tên của ông đã đi vào lịch sử thánh với tất cả sự xấu hổ, nhục nhã, và nguyền rủa muôn đời. Cho đến nay, chúng ta cũng không biết chắc lý do khiến Giu-đa bán Chúa. Có nhiều giả thuyết đưa ra để giải thích cho việc làm của ông. Có người cho rằng lòng tham tiền bạc đã dẫn ông vào trong con đường tội ác này. Người khác cho rằng ông đã tính lầm cho rằng khi Chúa Jesus bị bắt thì Ngài có thể tự thoát thân. Còn kẻ khác thì cho rằng ông tưởng sau này sẽ được lên làm chức vụ quan trọng khi Chúa Jesus làm vua. Hay cũng có thể vì Giu-đa không thỏa lòng về Chúa Jesus điều nào đó trong suốt thời gian sống với thầy, giữ kín trong lòng và nay muốn có cơ hội để trả thù chăng? Dẫu cho lý do gì đi nữa, Giu-đa không thể biện minh cho hành động hoàn toàn sai lầm và bất nhân tâm của mình. Nguyên nhân sâu xa việc làm của Giu-đa đã được sứ đồ Giăng ghi lại như sau: “ma quỉ đã để mưu phản Ngài vào lòng Giu-đa Ích-ca-ri-ốt” (Giăng 13:2). Ma quỉ chẳng có thể để mưu phản vào lòng của Giu-đa nếu ông không bằng lòng mở ra để cho ma quỉ bước vào! Bởi lòng tham tiền, lòng tham mê quyền lực, hay lòng ganh ghét Giu-đa đã mở cửa lòng cho ma quỉ bước vào hành động theo ý muốn của nó. Thật nguy hiểm vô cùng!
 
Để thực hiện mưu đồ của mình, Giu-đa Ích-ca-ri-ốt đã cấu kết với những nhà lãnh đạo tôn giáo Do-thái. Họ bằng lòng trả cho Giu-đa ba mươi nén bạc để tìm dịp nộp Chúa Jesus. Các nhà lãnh đạo Do-thái và Giu-đa đã gặp nhau tại một tụ điểm: Jesus, nhân vật đối kháng và kẻ thù cần phải thanh toán! Về phần các nhà lãnh đạo tôn giáo Do-thái, họ cảm thấy sung sướng vì có một người trong 12 sứ đồ phản thầy, để họ có thể sử dụng người đó thực hiện mưu đồ giết Chúa. Về phần Giu-đa, ông vui mừng vì mượn được tay người khác để thực hiện ước muốn của mình mà lại được một món tiền. Nhưng trên hết, tất cả những điều này phải xảy ra để chương trình cứu chuộc của Đức Chúa Trời cho nhân loại được thực hiện. Đức Chúa Trời vẫn có thể sử dụng lòng căm thù, ganh ghét, tham mê tiền bạc như là “phương tiện” để qua đó Ngài làm nên chương trình của Ngài. Con người có thể hành động cách vô thức hay có ý thức thì cũng không thể nằm ngoài chương trình của Chúa. Nhưng điều đó không có nghĩa là con người không chịu trách nhiệm gì về hành động của mình. Chúa Jesus nói về Giu-đa như sau: “Con người đi, y theo lời đã chép về Ngài; song khốn nạn thay cho kẻ phản Con người! Thà nó chẳng sanh ra thì hơn!” (Ma-thi-ơ 26:24). Giu-đa cất tiếng hỏi Ngài rằng: “Thưa thầy, có phải tôi chăng? Ngài phán rằng: Thật như ngươi đã nói” (Ma-thi-ơ 26:25). Chúa Jesus thấy thật đáng tiếc và đau buồn khi nghĩ về Giu-đa Ích-ca-ri-ốt. Đức Chúa Trời đã ban cho ông một cuộc đời và được Chúa Jesus chọn làm một trong 12 sứ đồ thân cận của Ngài, ông đã không dùng cuộc đời mình cho việc công chính nhưng cho việc bất nghĩa. Chính vì thế mà Chúa Jesus nói ước chi Giu-đa “thà nó chẳng sanh ra thì hơn!” Sanh ra là ước muốn của cha mẹ Giu-đa. Nhưng sống và nên người là ước muốn của Giu-đa.
 
Sau khi thấy Chúa Jesus bị bắt và bị kết án tử hình thì Giu-đa hối hận về việc làm của mình. Nhưng mọi việc cũng đã quá muộn để thay đổi bản án của Chúa Jesus. Để giải quyết nỗi đau khổ đang dày vò tận tâm can của mình, Giu-đa chẳng biết làm gì hơn là đem tiền ném trả lại cho các nhà lãnh đạo Do-thái. Điều tủi nhục cho Giu-đa trong lúc này là ông quay lại xưng tội và thú nhận với những người đồng mưu ác với mình: “Tôi đã phạm tội vì nộp huyết vô tội!” (Ma-thi-ơ 27:4a). Nhưng mỉa mai thay, chính những người trước đây đã vồn vả tiếp đón, trò chuyện, toan tính với Giu-đa để bắt Chúa Jesus. Nay họ trở mặt lạnh nhạt và buông ra câu nói đầy phủ phàng: “Sự đó can gì đến chúng ta? Mặc kệ ngươi!” (Ma-thi-ơ 27:4). Đó là một bài học đầy cay đắng cho Giu-đa và cũng cho những ai hùa nhau để làm điều ác. Trước sau gì những người đó sẽ quay lưng và phủ nhận tất cả! Điều đáng tiếc là Giu-đa thay vì quay trở lại với Chúa Jesus là thầy của mình như Phi-e-rơ, ông lại nhìn vào chính mình và tự kết liễu cuộc đời của mình. Giu-đa chết ôm theo mình bao nhiêu tội lỗi đã phạm cùng với nỗi căm hờn và tủi nhục do mưu ác gây ra. Giu-đa đã được Đức Chúa Trời ban cho quá nhiều nhưng rồi chỉ vì lòng dục xác thịt đã đánh mất tất cả. Thật là một cuộc đời vô cùng đáng tiếc!
 
Nếu ngồi bình tâm suy nghĩ, mỗi người chúng ta được Đức Chúa Trời ban cho quá nhiều điều để cảm tạ Ngài phải không? Có lẽ khi so sánh mình với người khác, chúng ta cảm thấy mình không bằng ai. Nhưng khi đem mình so với sự ban cho phỉ phu của Đức Chúa Trời thì chúng ta thấy mình được Chúa đoái đến và làm quá nhiều điều mà chúng ta không đáng nhận. Nhưng điều lớn lao nhất mà Đức Chúa Trời làm cho cuộc đời chúng ta là Ngài đã “cải tử hoàn sinh” cuộc đời tội lỗi chết mất này để trở nên con cái Đức Chúa Trời. Kể từ dạo đó, Đức Chúa Trời đã đem thiên đàng vào trong đời sống chúng ta qua sự hiện diện của Chúa Cứu Thế Jesus. Kèm theo sự cứu rỗi này, Đức Chúa Trời đã chúc phước ban ơn cho chúng ta cách không siết kể. Điều Ngài mong muốn chúng ta là cứ tiếp tục bước đi trong con đường kính sợ và hầu việc Ngài cách trung thành. Dẫu vậy, cũng chẳng hơn gì Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, chúng ta vẫn có thể là món mồi ngon của ma quỷ, tác động qua lòng dục xác thịt của chúng ta để chống trả Chúa, làm điều không đẹp lòng Ngài, và có thể đi đến chỗ “bán” Ngài cách này hay cách khác bởi nếp sống vô đạo của chúng ta. Tuy nhiên, giá phải trả cho sự nhượng bộ xác thịt trong đời sống chúng ta không phải là nhỏ. Ma quỷ luôn luôn quyến dụ để chúng ta cảm thấy phạm tội là điều ngọt ngào, làm điều ác là sung sướng, hùa nhau làm điều tội lỗi là an toàn! Nhưng không đâu. Chính những người cùng với chúng ta phạm tội và làm điều ác trước mặt Chúa, một ngày nào đó họ sẽ quay mặt khỏi chúng ta khi chúng ta bị Chúa bỏ hay “bị thất sủng” (disgraced). Lúc đó, chúng ta sẽ học những bài học vô cùng cay đắng của cuộc đời! Vì thế, nhờ ơn Chúa ban cho, chúng ta hãy dùng cuộc đời này Chúa ban để làm điều thiện cho mọi người (Ga-la-ti 6:10) thay vì làm điều ác, và bước đi trong con đường công chính, vì “đường kẻ ác rồi bị diệt vong” (Thi thiên 1:6).
 
Cầu nguyện:
 
Lạy Chúa, xin giúp con thấy được sự diệt vong dành cho những kẻ bỏ chánh lộ mà đi theo con đường tà của ma quỷ và sự ưa muốn của bản tánh xác thịt. Xin Chúa Thánh Linh nhắc nhở con mỗi ngày để đầu phục Ngài, chống trả ma quỷ, giữ đời sống mình trong sự công bình và chánh trực của Chúa. Chúa ôi, khi nào con muốn chìu theo ước muốn của xác thịt, nghe theo lời dụ dỗ đường mật của ma quỷ, xin Chúa đoái thương mà thức tỉnh con và đem con trở lại với Ngài. Xin cho những ngày của cuộc đời con chỉ làm điều thiện cho mọi người, làm cho Ngài vui lòng, và danh Ngài được vinh hiển qua cuộc đời con. Amen!
 
Posted by Trn Trng Nha