Một ngày kia có người gặp triết gia Socrates nói: “Anh có biết tôi vừa nghe vài điều về bạn của anh không?” Socrates lên tiếng: “Ngưng lại một chút. Trước khi anh nói về bạn của tôi, tôi nghĩ tốt hơn chúng ta nên dành thì giờ kiểm lại những gì anh sẽ nói. Tôi gọi đó là ba cái lọc. Cái lọc thứ nhất là Sự Thật. Anh có biết chắc những gì anh nghe về bạn tôi là đúng sự thật không? Người kia trả lời: “À, tôi không rõ. Tôi chỉ nghe người ta nói, và …” Socrates cắt lời: “Được. Anh thật sự không biết điều mình nghe là thật hay dối. Bây giờ thử cái lọc thứ hai gọi là Tốt Đẹp. Những gì anh sẽ nói về bạn tôi có tốt đẹp không?” Người kia trả lời: “Ô, không, không. Nó ngược lại.” Socrates đáp: “À, anh sẽ nói điều không tốt về bạn tôi mà anh không biết điều đó thật hay dối. Thôi tạm cho anh qua cái lọc thứ hai đó, nhưng còn cái lọc thứ ba – gọi là Hữu Ích. Điều anh nói về bạn tôi có hữu ích cho tôi không?” Người kia trả lời: “Không. Tôi không nghĩ sẽ hữu ích cho anh.” Socrates kết luận: “Nếu điều anh nói cho tôi không thật, không tốt, không hữu ích, thì anh nói để làm gì chứ?”