I Phi-e-rơ (Peter) 2:4-10
Hãy đến gần Ngài, là hòn đá sống, bị người ta loại ra, song được chọn và quí trước mặt Ðức Chúa Trời, và anh em cũng như đá sống, được xây nên nhà thiêng liêng, làm chức tế lễ thánh, đặng dâng của tế lễ thiêng liêng, nhờ Ðức Chúa Jêsus Christ mà đẹp ý Ðức Chúa Trời. Vì trong Kinh Thánh có chép rằng:
Nầy, ta đặt tại Si-ôn hòn đá góc nhà đã chọn lựa và quí báu; Ai tin đến đá ấy sẽ không bị xấu hổ. Vậy nên, cho anh em là kẻ đã tin, thì là đá quí; nhưng cho những kẻ không tin, thì Hòn đá mà bị thợ xây nhà loại ra, bèn trở nên đá góc nhà, là Ðá gây cho vấp váp, là đá lớn làm cho sa ngã; họ bị vấp đá đó, vì không vâng phục Ðạo, và điều ấy đã định sẵn cho họ rồi. Nhưng anh em là dòng giống được lựa chọn, là chức thầy tế lễ nhà vua, là dân thánh là dân thuộc về Ðức Chúa Trời, hầu cho anh em rao giảng nhơn đức của Ðấng đã gọi anh em ra khỏi nơi tối tăm, đến nơi sáng láng lạ lùng của Ngài; anh em ngày trước không phải là một dân, mà bây giờ là dân Ðức Chúa Trời, trước không được thương xót, mà bây giờ được thương xót.
Suy gẫm:
Sứ đồ Phi-e-rơ viết những lời này cho các Cơ đốc nhân phần lớn là người ngoại bang, sống trong vùng Tiểu Á Châu lúc bấy giờ, đang trải qua cơn bách hại bởi đồng hương mình. Họ là những con người bị xã hội ruồng bỏ, khinh miệt, và nằm bên lề xã hội chỉ vì niềm tin nơi Chúa Cứu Thế Jesus. Sau khi tin Chúa, từ bỏ nếp sống cũ, độc giả của Phi-e-rơ đã vẽ ra một lằn ranh rõ rệt giữa thế giới sự sáng và thế giới sự tối tăm (I Phi-e-rơ 4:3-4). Cho nên, sứ đồ Phi-e-rơ mang đến cho họ một sứ điệp đầy hy vọng và khích lệ. Ông nói họ cũng giống như Chúa Cứu Thế Jesus, Đấng đã bị con người (các nhà lãnh đạo Do-thái giáo) tìm cách loại trừ chỉ vì lòng ganh tị và ghen ghét nhưng được Đức Chúa Trời trân quý và dùng Ngài để thiết lập nên Hội Thánh của Tân Ước, trong đó Chúa Jesus là Đá góc nhà (the cornerstone) còn họ là những viên đá sống (living stones) trong căn nhà mới đó. Bởi sự khước từ của con người đối với Chúa Jesus mà độc giả của ông được chọn và quý trước mặt Chúa để trở nên đền thờ thiêng liêng, được biệt riêng ra thánh để dâng của tế lễ thiêng liêng cho Đức Chúa Trời theo ý muốn Ngài. Do đó, Phi-e-rơ mời gọi độc giả của ông hãy đến gần Chúa Jesus vì Ngài ngọt ngào (2:2). Chúa Cứu Thế Jesus trở thành nơi trú ẩn và dung thân cho những kẻ bị xã hội loài người ruồng bỏ. Chắc chắn rằng họ sẽ tìm thấy trong Ngài sự ngọt ngào thay thế cho những bạc đãi và cay đắng của cuộc đời. Ông nói: “Vậy anh em đã từ bỏ mọi điều độc ác, mọi điều gian dảo, mọi thứ giả trá, lòng ghen ghét và sự nói hành, thì hãy ham thích sữa thiêng liêng của đạo, như trẻ con mới đẻ vậy, hầu cho anh em nhờ đó lớn lên mà được rỗi linh hồn, nếu anh em đã nếm biết Chúa là ngọt ngào” (2:1-3). “Sữa thiêng liêng của Đạo” không gì khác hơn là chính Chúa Jesus. Từ “thiêng liêng” ở đây trong nguyên văn Hi-lạp không mang ý nghĩa đối kháng với “xác thịt” nhưng có mối liên hệ với “đạo” hay “ngôi lời” (logos), là từ được dùng chỉ về Chúa Jesus. Tính chất thiêng liêng lưu xuất từ Chúa Jesus chứa đựng lý lẽ của trí tuệ và sự hiểu biết để phân biện giữa điều thiện và điều ác, giữa sự cay đắng và ngọt ngào.
Chẳng có cuộc đời nào trên trần gian này bị con người ngược đãi, ruồng bỏ, sỉ nhục, khạc nhổ và chà đạp hơn Chúa Jesus. Cuối cùng bị giết theo cách tàn nhẫn hơn hết. Nói ra cho cùng, Chúa Jesus chẳng có gì để phải gánh chịu những điều vô cùng bất công của con người đối xử với Ngài. Tuy nhiên, tất cả những điều đó không làm cho Chúa Jesus trở thành con người cay đắng. Trái lại đó là cơ hội để Ngài tiết ra sự ngọt ngào và hương thơm của thiêng đàng. Chúa Jesus chẳng màng đến việc con người đối xử với mình cách nào, vì Ngài biết rất rõ ràng rằng con người chỉ có thể làm cho Ngài chết nhưng duy Đức Chúa Trời mới làm cho Ngài sống lại từ cõi chết. Người ta chỉ có thể loại bỏ Ngài bằng sự chết và tưởng chừng cuộc đời Ngài kết thúc tại đó nhưng chỉ có Đức Chúa Trời mới thấy Chúa Jesus là quý báu và dùng Ngài thiết lập nên Hội Thánh của Ngài trên đất. Chính Hội Thánh này mà Chúa Jesus đã nói: “Các cửa âm phủ chẳng thắng được hội đó” (Ma-thi-ơ 16:). Hội Thánh của Đức Chúa Trời được xây dựng bằng những cuộc đời bị con người ruồng bỏ, từng sống lầm than trong nếp sống gian ác và chìm ngập trong những nỗi cay đắng nhưng được Chúa biến đổi trở nên ngọt ngào. Vì thế, Kinh Thánh nói rất rõ ràng lòng cay đắng và gian ác sẽ không thể đặc tính của đời sống người theo Chúa vì nó thuộc về nếp sống cũ, chưa được đổi mới bởi Chúa Thánh Linh (Công vụ 8:22; Rô-ma 1:29; 1 Cô-rinh-tô 5:8; Ê-phê-sô 4:31; Cô-lô-se 3:8; Tít 3:3; Gia-cơ 1:21). Điều quan trọng không phải là con người nhìn và đối xử với những kẻ thuộc về Chúa ra sao bèn là Đức Chúa Trời nhìn và đối xử với từng cuộc đời kẻ thuộc về Ngài như thế nào. Cái nhìn và cách đối xử của Đức Chúa Trời đối với kẻ thuộc về Ngài là điều quan trọng hơn hết vì Ngài có chương trình tốt đẹp nhất cho họ để dùng họ cho sự vinh hiển cao cả đời đời của Ngài. Chính vì thế, mỗi chúng ta mới có thể thực hiện sứ mạng của mình: “hầu cho anh em rao giảng nhơn đức của Ðấng đã gọi anh em ra khỏi nơi tối tăm, đến nơi sáng láng lạ lùng của Ngài.”
Posted by Trần Trọng Nha