Kinh Thánh: Sáng-thế ký (Genesis) 3:1-6
Vả, trong các loài thú đồng mà Giê-hô-va Ðức Chúa Trời đã làm nên, có con rắn là giống quỉ quyệt hơn hết. Rắn nói cùng người nữ rằng: Mà chi! Ðức Chúa Trời há có phán dặn các ngươi không được phép ăn trái các cây trong vườn sao? Người nữ đáp rằng: Chúng ta được ăn trái các cây trong vườn, song về phần trái của cây mọc giữa vườn, Ðức Chúa Trời có phán rằng: Hai ngươi chẳng nên ăn đến và cũng chẳng nên đá-động đến, e khi hai ngươi phải chết chăng. Rắn bèn nói với người nữ rằng: Hai ngươi chẳng chết đâu; nhưng Ðức Chúa Trời biết rằng hễ ngày nào hai ngươi ăn trái cây đó, mắt mình mở ra, sẽ như Ðức Chúa Trời, biết điều thiện và điều ác. Người nữ thấy trái của cây đó bộ ăn ngon, lại đẹp mắt và quí vì để mở trí khôn, bèn hái ăn, rồi trao cho chồng đứng gần mình, chồng cũng ăn nữa.
Dưỡng linh:
Câu chuyện con rắn cám dỗ A-đam và Ê-va phạm tội chống nghịch Đức Chúa Trời trở thành quá quen thuộc nhưng chẳng bao giờ trở nên cũ kỷ theo thời gian. Việc ma quỷ sử dụng con rắn để cám dỗ con người là chuyện bình thường. Trong Kinh Thánh dùng hình ảnh con rắn với hai ý nghĩa hoàn toàn trái ngược nhau: (a) con rắn chỉ về ma quỷ là kẻ hay đi lừa đảo và gạt gẫm con người để phản loạn với Đức Chúa Trời (Khải huyền 12:9); nhưng (b) con rắn cũng chỉ về Chúa Jesus như là Đấng Cứu Chuộc và Chữa Lành cho dân sự Đức Chúa Trời (Dân-số ký 21:5-9; Giăng 3:14-15). Trong trường hợp Sáng-thế ký đoạn 3 thì con rắn xuất hiện lần đầu tiên trong Kinh Thánh lại là với hình ảnh không mấy thiện cảm đối với con người. Bản chất của nó là dối trá và quỷ quyệt, nói năng nhỏ nhẹ, lời lẽ ngọt ngào dễ lọt tai những ai nhẹ dạ, nhất là phụ nữ dễ bị ảnh hưởng bởi lời nói hơn là mắt thấy như người nam (Ma-thi-ơ 5:27). Ma quỷ không dựng nên con người nhưng nó biết rất rõ nhược điểm của mỗi giới tính. Vì thế, ma quỷ có lý do để chọn Ê-va, thay vì A-đam, làm đối tượng cho cuộc thử nghiệm đầy lý thú chống lại Đức Chúa Trời: (a) Ê-va là người nữ, dễ bị thu hút và cám dỗ bởi lời nói hơn người nam; (b) khi Ê-va bị sa ngã sẽ kéo theo cả dòng dõi của nàng vì người nữ có ảnh hưởng trên con cái hơn người nam; và (c) Ê-va là người không nghe trực tiếp lời cấm của Đức Chúa Trời phán với A-đam.
Khi ma quỷ đến với Ê-va thì nó nhắc lại mạng lịnh của Đức Chúa Trời phán với A-đam về việc không được ăn trái cấm nhưng thay đổi giọng điệu và làm cho giới mạng trở nên “nghiêm trọng” hơn điều Ngài thật sự nói. Trước hết, ma quỷ tạo sự nghi ngờ về tình thương của Đức Chúa Trời đối với con người qua câu nói: “Mà chi! Ðức Chúa Trời há có phán dặn các ngươi không được phép ăn trái các cây trong vườn sao?” Vì Ê-va không phải là người nghe trực tiếp lời phán của Chúa nhưng nghe qua lời tường thuật của A-đam, cho nên nàng suy nghĩ vấn đề ngăn cấm của Chúa có tính cách nghiêm trọng hơn. Chúng ta hãy so sánh hai câu nói của Ê-va với con rắn và lời ngăn cấm của Chúa thật sự phán với A-đam để thấy được suy nghĩ trong đầu của Ê-va về lịnh cấm của Đức Chúa Trời đối với con người như thế nào.
· Ê-va nói với con rắn: “Chúng ta được ăn trái các cây trong vườn, song về phần trái của cây mọc giữa vườn, Ðức Chúa Trời có phán rằng: Hai ngươi chẳng nên ăn đến và cũng chẳng nên đá-động đến, e khi hai ngươi phải chết chăng.”
· Chúa phán bảo A-đam như sau: “Ngươi được tự do ăn hoa quả các thứ cây trong vườn; nhưng về cây biết điều thiện và điều ác thì chớ hề ăn đến; vì một mai ngươi ăn chắc sẽ chết” (Sáng-thế ký 2:16-17).
Hơn thế nữa, ma quỷ bắt đầu gieo vào trong đầu của Ê-va có suy nghĩ khác về Đức Chúa Trời là Đấng chẳng những khắt khe với con người, nhưng phải chăng Ngài còn là Đấng không chân thật trong lời nói của Ngài? Việc Ngài ngăn cấm con người không cho ăn trái cây biết điều thiện và điều ác xuất phát từ lòng ích kỷ, sợ con người trở thành khôn ngoan như mình chăng? Nhưng làm thế nào một Đức Chúa Trời là Đấng tạo hóa, tạo dựng nên con người mà lại sợ con người bằng mình hay hơn mình được? Thế nào trong tâm trí non nớt và cạn cợt của Ê-va, nàng nghe theo cách dễ dàng và không hề suy nghĩ cặn kẽ vấn đề ma quỷ nêu ra. Ma quỷ đánh ngay vào trong lòng khao khát muốn được trở nên khôn ngoan của Ê-va và nàng đã bị ngã gục ngay trong chỗ yếu đuối này. Khi con người phạm tội, chìu theo tư dục mình phạm tội thì sẵn sàng tìm cách lôi cuốn người khác vào trong con đường tội lỗi như mình. Chính vì thế, sau khi Ê-va ăn trái cấm thì trao cho chồng mình cùng ăn. Tội lỗi chẳng bao giờ dừng lại trong chính nó. Nó có sức thu hút, quyến rũ, mời gọi càng nhiều người tham gia càng tốt!
Kế hoạch cám dỗ của ma quỷ đối với con người từ xưa đến nay vẫn không thay đổi. Nếu có thay đổi đi chăng nữa chỉ là hình thức bên ngoài để cập nhật với hoàn cảnh nhưng nội dung bên trong vẫn như xưa. Điều đầu tiên ma quỷ tìm cách bước vào trong đời sống của con cái Chúa là thâm nhập vào trong tâm trí và điều khiển suy nghĩ, khiến cho họ bắt đầu nghi ngờ Đức Chúa Trời về tình yêu của Ngài về sự ban cho với những “giới hạn” nào đó đối với con người. Ngoài ra, ma quỷ luôn luôn gieo nghi ngờ qua những lời nói của người khác về Đức Chúa Trời, và thông thường những lời nói này được lặp đi lặp lại với những thay đổi nho nhỏ trong đó, với một chủ đích khiến cho Cơ đốc nhân rơi vào một trong hai thái độ sau đây: (a) hoặc là xem thường mạng lịnh của Đức Chúa Trời; (b) hoặc là làm cho mạng lịnh đó trở nên quá nghiêm trọng đến nỗi đánh mất đi chất liệu tình yêu của Đức Chúa Trời ở trong đó. Ma quỷ thường đẩy Cơ đốc nhân đi từ thái cực này qua thái cực kia để dẫn họ xa dần con đường mà Đức Chúa Trời muốn họ đi. Ma quỷ cũng không ngần ngại khiến cho Cơ đốc nhân suy nghĩ rằng những gì Đức Chúa Trời nói trong Kinh Thánh là không hoàn toàn đúng như vậy, khiến cho con người nghi ngờ động cơ chánh đáng của Đức Chúa Trời trong điều Ngài ngăn cấm con người. Thay vì cho con người thấy những gì Đức Chúa Trời không muốn mình làm là vì tình yêu của Ngài đối với con người, ma quỷ khiến cho con người suy nghĩ rằng Đức Chúa Trời là Đấng ích kỷ, không muốn con người hơn Ngài nên không muốn con người làm điều nọ điều kia! Đây cũng là cách ma quỷ dùng để gây chia rẽ hội thánh của Đức Chúa Trời giữa các con cái Chúa với nhau. Bản tánh tự nhiên của con người chúng ta rất dễ suy nghĩ không tốt về người khác hơn là nghĩ tốt về nhau. Chính vì thế, ma quỷ đã lợi dụng bản tính này của con người tạo nên nhiều đổ vỡ trong hội thánh của Ngài. Là con cái thật của Chúa, chúng ta cần cẩn trọng trong mọi sự, đừng để ma quỷ lợi dụng chính mình để nói và làm những điều không mang lại ích lợi cho đời sống tâm linh của chính chúng ta, gia đình chúng ta, và hội thánh của Ngài.
Cầu nguyện:
Lạy Cha yêu thương, con nài xin Chúa Thánh Linh giúp con mỗi ngày nhận ra sự yếu đuối của chính mình và cũng nhận biết mưu kế của ma quỷ hầu tránh xa con đường tội lỗi, giữ mình trong sự thánh khiết và đẹp lòng Ngài. Xin cho con chuyên tâm học hỏi Lời Chúa và lắng nghe tiếng phán của Ngài để con không bị ma quỷ đánh lừa làm theo ý muốn của nó mà chống nghịch lại với Chúa, gây đau buồn cho Ngài, cho anh em, và cho hội thánh của Chúa. Amen!
Posted by Trần Trọng Nha