Vậy, các người Pha-ri-si và các thầy thông giáo hỏi Ngài rằng: Sao môn đồ thầy không giữ lời truyền khẩu của người xưa, dùng tay chưa tinh sạch mà ăn như vậy? Ngài đáp rằng: Hỡi kẻ giả hình, Ê-sai đã nói tiên tri về việc các ngươi phải lắm, như có chép rằng: Dân nầy lấy môi miếng thờ kính ta; Nhưng lòng chúng nó xa ta lắm. Sự chúng nó thờ lạy ta là vô ích, Vì chúng nó dạy theo những điều răn mà chỉ bởi người ta đặt ra. Các ngươi bỏ điều răn của Ðức Chúa Trời, mà giữ lời truyền khẩu của loài người!
Dưỡng linh:
Chúa Jesus luôn luôn là nhân vật đối kháng cách mãnh liệt với cả một hệ thống tổ chức của Do-thái giáo, đặc biệt là đối với những nhà lãnh đạo giáo hội giả hình thời bấy giờ. Chúa Jesus không ngần ngại vạch trần con người của họ và chỉ cho họ thấy căn bịnh ung thư thuộc linh đã ăn ruồng đến tận xương tủy và đang làm cho cả giáo hội chết lần chết mòn. Do-thái giáo bắt đầu với những điều vô cùng tốt đẹp, dựa trên luật pháp của Đức Chúa Trời ban bố qua Môi-se. Nhưng rồi dần dà khi hệ thống tổ chức tôn giáo ngày càng trở nên phức tạp, phẩm trật thêm vào, vấn đề giải nghĩa luật pháp trở nên đa dạng, Do-thái giáo đã bị biến chất hồi nào không hay. Từ trong luật pháp Môi-se truyền lại, họ giải nghĩa và thêm thắt vào biết bao nhiêu chi tiết phụ và chính những chi tiết này dẫn họ đi xa rời chánh lộ. Đến một lúc, thay vì luật lệ của giáo hội được dựa trên Lời của Đức Chúa Trời, các nhà lãnh đạo tôn giáo lấy luật lệ của giáo hội làm tiêu chuẩn trong mọi lối hành xử của mình. Khi đó, Lời của Đức Chúa Trời không còn chiếm địa vị độc tôn trong đời sống tâm linh của dân sự Đức Chúa Trời; nó trở thành một thứ nước mắm pha loãng và được nêm nếm vào bởi những thứ gia vị khác của điều luật tôn giáo do con người đặt ra. Nhìn bề ngoài tưởng chừng rằng việc thờ phượng Đức Chúa Trời của họ có vẻ ổn thỏa nhưng kỳ thực nó đã đánh mất đi cái cốt lỏi đó là sự hiện diện của tấm lòng chân thành ra từ sự nắm giữ Lời của Đức Chúa Trời cách không nhân nhượng. Đứng đối diện với tình trạng băng hoại thuộc linh của họ, Chúa Jesus buộc lòng lên tiếng phản đối cách kịch liệt. Những lời lẽ của Chúa Jesus thốt ra không có dính dấp bóng dáng nào của sự hòa hoãn để lấy lòng con người hay sự dung hòa để cầu an cho chính mình. Ba lần Chúa Jesus nhắc đi nhắc lại: “các ngươi bỏ điều răn của Đức Chúa Trời, mà giữ lời truyền khẩu của con người” hay “các ngươi lấy lời truyền khẩu mình lập ra mà bỏ mất Lời Đức Chúa Trời” (c. 8, 9, 13). Rõ ràng rằng những nhà lãnh đạo Do-thái giáo lúc bấy giờ đã xếp Lời Đức Chúa Trời vào hàng thứ yếu và nâng lời truyền khẩu hay lời giải nghĩa kinh điển của họ trở thành thứ chính. Qua câu chuyện Chúa Jesus đối chất với những nhà lãnh đạo Do-thái giáo về vấn đề tuân giữ giới luật Chúa truyền dạy, chúng ta rút ra được một số điểm sau đây:
1. Sự thờ phượng Đức Chúa Trời và sự tuân giữ Lời của Ngài luôn luôn có nguy cơ bị biến trở thành một món hàng tôn giáo giả hiệu. Ma quỷ rất khôn ngoan chẳng bao giờ bảo chúng ta không nên thờ phượng và tuân giữ Lời Đức Chúa Trời, vì nó dư biết rằng nhiều người trong chúng ta sẽ có phản ứng rất mạnh mẽ và sẵn sàng sống chết cho điều mình tin! Thế thì nó có cách khác: biến việc chúng ta tuân giữ Lời Đức Chúa Trời và cung cách thờ phượng Đức Chúa Trời trở thành món hàng giả được bày bán giữa phố chợ tôn giáo. Nhìn bề ngoài của hai món hàng như nhau nhưng bản chất bên trong hoàn toàn khác nhau. Sự khác biệt giữa hai món hàng đó là gì? Há chẳng phải là ma quỷ tìm đủ mọi cách lấy đi tấm lòng của chúng ta ra khỏi tất cả sinh hoạt tôn giáo của chúng ta hay sao? Con người dễ dàng thích thú với những gì bề ngoài vì đó là điều ai cũng thấy và dễ nhận được sự tán thưởng của người khác. Vì thế, ma quỷ biết điểm yếu của con người chúng ta chỗ nào và nó cuốn hút chúng ta vào trong sự thờ phượng Đức Chúa Trời chỉ bằng hình thức, mà bên trong hoàn toàn trống rỗng mối liên hệ giữa chúng ta với Ngài. Đúng như điều Chúa Jesus nói: “Dân này lấy môi miếng tôn kính ta, nhưng lòng chúng nó cách xa ta lắm” (c. 6). Ma quỷ khiến chúng ta tự thỏa mãn trong sự thờ phượng Đức Chúa Trời vì có nhiều người tham dự, chương trình phong phú và hấp dẫn, nhận được nhiều sự tán thưởng và tung hô của con người. Nhưng sau khi thờ phượng trở về, lòng chúng ta vẫn buồn thảm và trống vắng. Hoặc giả sau khi đã “trình diễn thờ phượng” xong, chúng ta bị người khác chỉ trích vì một lý do nào đó, khi ấy những “niềm vui” của sự thờ phượng tan biến theo mây khói và đọng lại trong lòng chúng ta một nỗi buồn nặng trĩu và cay đắng. Đó chính là dấu hiệu của sự thờ phượng Đức Chúa Trời giả hiệu. Sự thờ phượng chân thật là sự thờ phượng mà trong đó chúng ta được chính Chúa đụng chạm đến nơi sâu thẩm của linh hồn và quyền năng của Chúa Thánh Linh kéo chúng ta đến gần Ngài và lẽ thật của Đức Chúa Trời bắt đầu tỉa sửa và biến đổi chúng ta. Sự thờ phượng thật là khi rời khỏi hàng băng ghế nhà thờ, lòng cảm thấy khoan khoái và tràn ngập niềm vui của thiên đàng vì trong chỗ kín nhiệm của tấm lòng và tâm trí chúng ta chạm được sông nước hằng sống của Đức Chúa Trời và được mãn nguyện thật sự.
2. Sự thờ phượng Đức Chúa Trời chân chính luôn luôn có khuynh hướng bị chi phối và dẫn dụ bởi những điều không phải hoàn toàn ra từ Đức Chúa Trời và Lời của Ngài. Chúa Jesus phán: “Sự chúng nó thờ lạy ta là vô ích, vì chúng nó dạy theo những điều răn mà chỉ bởi người ta đặt ra” (c. 7). Có bao nhiêu lần chúng ta đến trong sự thờ phượng Đức Chúa Trời và ra về mà tự hỏi rằng: “bao nhiêu điều tôi thờ phượng Đức Chúa Trời ngày hôm nay xuất phát từ ‘tâm thần và lẽ thật?’”Cung cách của sự thờ phượng và hình thức của nó cần phải được cải tiến theo một ý nghĩa tích cực hầu làm cho người đến trong sự thờ phượng thấy được sự thích thú để được kéo đến gần Đức Chúa Trời. Nhưng tất cả những điều này phải được kiểm chứng bằng Lời của Đức Chúa Trời. Khi nào Đức Chúa Trời không còn là đối tượng duy nhất của sự thờ phượng của chúng ta và Lời của Ngài không còn là kim chỉ nam để hướng dẫn sự thờ phượng Chúa của chúng ta, khi đó chúng ta đang đứng trước nguy cơ của sự thờ phượng giả hiệu.
3. Sự thờ phượng Đức Chúa Trời dễ dàng bị đánh lừa bởi truyền thống của giáo hội. Chúa Jesus lên tiếng về việc những nhà lãnh đạo Do-thái tuân giữ lời truyền khẩu mà tưởng rằng mình đang xây dựng sự thờ phượng Đức Chúa Trời theo điều răn của Ngài. Không có gì tệ hại hơn cho bằng việc chúng ta bị người khác đánh lừa hay mình đi đánh lừa người khác về niềm tin tôn giáo. Ma quỷ thường hay đánh lừa và đổi tráo những gì có vẻ giống nhau. Chẳng hạn tại đây, những nhà lãnh đạo tôn giáo bị đánh lừa bởi những gì thuộc về truyền thống nhưng cứ ngỡ là ra từ Lời của Ngài. Truyền thống của giáo hội không thể đi ngược Lời Đức Chúa Trời hay biến nó trở thành thứ yếu. Khi con người bắt đầu thêm thắt vào Lời chân chính của Đức Chúa Trời và nền thần học chính thống của Hội Thánh Đức Chúa Trời, khi đó con người đã bắt đầu lao mình vào cuộc phiêu lưu táo bạo và gây nguy hiểm đến tánh mạnh thuộc linh của chính mình và những người nương dựa vào mình để được gây dựng.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa, xin cứu con ra khỏi bất cứ nguy cơ của hình thức tôn giáo giả hiệu trong đời sống cá nhân và chức vụ của con. Xin ban cho con sự nhạy bén của Chúa Thánh Linh để biện biệt giữa sự thật và sự giả trong một bối cảnh hội thánh có quá nhiều đổi thay và đa dạng vì sự phức tạp về thần học của sự thờ phượng. Xin ban cho con tấm lòng trung thành với Lời Hằng Sống của Ngài và can đảm rao giảng nó ra để có thể cứu những cuộc đời đang lầm đường lạc lối sớm trở về với Đấng chăn giữ linh hồn mình. Amen!
Posted by Trần Trọng Nha