Loài người nhận biết có Đấng Tạo Hóa một cách nguyên tri, nhưng không sao hiểu biết Đấng Tạo Hóa một cách trọn vẹn và chính xác, do đó không hiểu biết đường lối của Ngài. Đấng Tạo Hóa đã phải bày tỏ  cho loài người biết chính Ngài là Đức Chúa Trời và biết đường lối Ngài. Kinh Thánh là sự khải thị con người của Đức Chúa Trời qua Kinh Thánh : “Những sự bí mật thuộc về Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta; song những sự bày tỏ (khải thị của Ngài) thuộc về chúng ta, và con cháu chúng ta đời đời, để chúng ta làm theo mọi lời của (bộ) luật pháp (Kinh Thánh) nầy” (Phục-truyền luật-lệ ký 29:29).

Phương cách Đức Chúa Trời khải thị cho con người biết về Ngài có 5 lối chính : Qua thiên nhiên, qua lương tâm,qua người của Chúa, qua Đức Chúa Jêsus và qua Kinh Thánh.

* Qua thiên nhiên - Có một số vị học giả, muốn tìm hiểu quá nên hóa ra khờ đến mức độ “khờ dại” vì muốn tìm luận lý chối bỏ Đấng Tạo Hóa. Đêm nằm nghe tiếng đồng hồ tíc tắc rồi liên tưởng tới tuần hoàn trong vũ trụ, bốn mùa tám tiết thuận hiệp, vạn vật sống trong trật tự theo một quy luật rõ rệt. Nhưng sau khi nghe được lời tâm tình của vài phi hành gia Hoa Kỳ về sự kỳ diệu của vũ trụ và cảm nhận phải có một Đấng Tạo Hóa dựng nên, một số nhỏ những vị này mới thấy nếu chiếc đồng hồ với những bánh xe xoay vần đều đặn, thì lẽ nào vũ trụ kỳ diệu lại không có một Đấng Tạo Hóa. Rồi gật gù chấp nhận. Thật đúng như lời vua Đa-vít nói về sự khải thị của Đức Chúa Trời : “Các từng trời rao truyền sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, Bầu trời giải tỏ công việc tay Ngài làm” (Thi-thiên 19:1).

* Qua lương tâm - Người trên đất ai cũng có lương tâm, dầu hư hỏng vẫn cảm nhận ra điều đúng, điều sai như luật pháp của Đức Chúa Trời, “Vả, dân ngoại vốn không có luật pháp, khi họ tự nhiên làm những việc luật pháp dạy biểu, thì những người ấy dầu không có luật pháp, cũng tự nên luật pháp cho mình. Họ tỏ ra rằng việc mà luật pháp dạy biểu đã ghi trong lòng họ: chính lương tâm mình làm chứng cho luật pháp, còn ý tưởng mình khi thì cáo giác mình, khi thì binh vực mình” (Rô-ma 2:14-15), lương tâm cáo trách, cắn rứt do luật pháp của Đức Chúa Trời “đã ghi trong lòng họ”. Người sống theo lương tâm thì cảm nhận dường như sống thuận với Trời.

* Qua người của Chúa, Kinh Thánh cho biết : “Đời xưa, Đức Chúa Trời đã dùng các đấng tiên tri phán dạy tổ phụ chúng ta nhiều lần nhiều cách” (Hê-bơ-rơ 1:1). Trong thời Cựu Ước và Tân Ước, Đức Chúa Trời khải thị những điều về Ngài qua các tiên tri và sứ đồ, những người thuộc về Ngài bằng nhiều phương cách :

1. Giấc mơ - Sau khi Đức Chúa Trời giải cứu Đa-ni-ên, một lòng trung tín với Ngài, ra khỏi hang sư tử cùng ngọn lửa bừng bừng mà vua Đa-ri-út quyết tâm hành hình ông, Đa-ni-ên đã được Đức Chúa Trời khải thị qua giấc chiêm bao : “Đa-ni-ên đang nằm trên giường, thì thấy chiêm bao, và những sự hiện thấy trong đầu mình. Người bèn viết chiêm bao đó ra, và thuật lại đại lược các sự ấy” (Đa-ni-ên 7:1).

2. Sự hiện thấy - Thầy tế lễ Ê-xê-chi-ên đã được Đức Chúa Trời khải thị qua sự hiện thấy cỗ xe kiến trúc kỳ diệu sáng lòa của Đấng Toàn Năng (Ê-xê-chi-ên 1:1-24).

3. Tiếng phán của Chúa :

a. Đức Chúa Trời đã phán cùng Mô-se về luật lệ của lễ thiêu (Lê-vi ký 1:1-2).

b. Ngài đã sai thiên sứ đến tỏ cho Giăng biết về sự mặc thị của Đức Chúa Jêsus Christ mà Đức Chúa Trời ban cho Ngài (Khải-huyền : 1-2).

4. Ví dụ cụ tượng - Từ nơi Đức Giê-hô-va có lời phán cùng thầy tế lễ Lê-vi Giê-rê-mi (Giê-rê-mi 19:1-15).

5. Sự mắt thấy tai nghe :

a. Là điều chúng tôi (Sứ Đồ Giăng) đã nghe, là điều chúng tôi đã thấy … (I Giăng 1:1).

b. Mọi điều mình (Sứ Đồ Giăng) đã thấy… Phước cho những kẻ đọc cùng những kẻ nghe lời tiên tri này (của Sứ Đồ Giăng)..(Khải-huyền 1:2-3).

6. Sự hướng dẫn bởi Đức Thánh Linh (II Phi-e-rơ 1:21).

7. Kinh nghiệm thuộc linh của vua Đa-vít, người được Chúa chăn giữ có lòng ăn năn, hối cải (Thi-thiên 23,51).

8. Lịch sử (Lu-ca 1:1-4).

* Qua Đức Chúa Jêsus - “Rồi đến những ngày sau rốt nầy, Ngài phán dạy chúng ta bởi Con Ngài, là Con mà Ngài đã lập lên kế tự muôn vật, lại bởi Con mà Ngài đã dựng nên thế gian; Con là sự chói sáng của sự vinh hiển Đức Chúa Trời và hình bóng của bản thể Ngài, lấy lời có quyền phép Ngài nâng đỡ muôn vật” (Hê-bơ-rơ 1:2-3). Qua Đức Chúa Jêsus chúng ta có thể hiểu về Đức Chúa Trời và ý muốn của Ngài. “Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta, đầy ơn và lẽ thật; chúng ta đã ngắm xem sự vinh hiển của Ngài, thật như vinh hiển của Con một đến từ nơi Cha…Chẳng hề ai thấy Đức Chúa Trời; chỉ Con một ở trong lòng Cha, là Đấng đã giải bày Cha cho chúng ta biết” (Giăng 1:14,18). Chúa Jêsus phán : “Ai đã thấy ta, tức là đã thấy Cha” (Giăng 14:9).

* Qua Kinh Thánh - Tất cả điều gì Đức Chúa Trời muốn nhân loại hiểu biết về Ngài và đường lối Ngài đều đã được ghi trong Kinh Thánh : “Những sự bí mật thuộc về Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta; song những sự bày tỏ thuộc về chúng ta, và con cháu chúng ta đời đời, để chúng ta làm theo mọi lời của luật pháp nầy” (Phục-truyền luật-lệ ký 29:29). Vậy nên : “Trước hết, phải biết rõ rằng chẳng có lời tiên tri nào trong Kinh Thánh lấy ý riêng giải nghĩa được. Vì chẳng hề có lời tiên tri nào là bởi ý một người nào mà ra, nhưng ấy là bởi Đức Thánh Linh cảm động mà người ta đã nói bởi Đức Chúa Trời” (II Phi-e-rơ 1:20-21). Là con cái Chúa chân chính, chúng ta tin quyết qua Kinh Thánh Đức Chúa Trời khải thị rất cần thiết cho chúng ta, nên chúng ta phải tuân theo lời Chúa dạy : “Quyển sách luật pháp này chớ xa miệng ngươi, hãy suy gẫm ngày và đêm, hầu cho cẩn thận làm theo mọi điều đã chép ở trong; vì như vậy ngươi mới được may mắn trong con đường mình, và mới được phước” (Giô-suê 1:8).

Khi gặp nghịch cảnh, con người thường “mở miệng kêu Trời”, nhưng ý niệm về Trời thì lờ mờ, hoặc không có. Theo lương tâm, con người cảm nhận được “Thuận Thiên giã tồn, nghịch Thiên giã vong - Thuận với Trời thì còn, nghịch với Trời thì mất”, nhưng biết sao là “thuận”, là “nghịch” với Trời vì con người đâu biết gì về Trời. Qua sự khải thị của Đức Chúa Trời, chúng ta biết được Trời về những điểm chính sau một cách chính xác.

* Cho nhân loại biết chính xác về Ngài-Đức Chúa Trời - Đức Chúa Trời muốn nhân loại biết về Ngài chính xác để thờ phượng Ngài, kính sợ Ngài, tin cậy và vâng lời Ngài đúng cách trọn vẹn. Qua Kinh Thánh chúng ta học biết về Đức Chúa Trời cách đúng : “Nhưng giờ hầu đến, và đã đến rồi, khi những kẻ thờ phượng thật lấy tâm thần và lẽ thật mà thờ phượng Cha: ấy đó là những kẻ thờ phượng mà Cha ưa thích vậy. Đức Chúa Trời là thần, nên ai thờ lạy Ngài thì phải lấy tâm thần và lẽ thật mà thờ lạy” (Giăng 4:23-24).

* Cho nhân thế biết về tội lỗi - Con người cảm nhận được tội lỗi qua lương tâm, nhưng vì cái lợi nhãn tiền nên đã quên đi thế nào là tội lỗi, năng lực của tội lỗi, không còn biết đến hậu quả khủng khiếp của tội lỗi. Con người đã ứng xử với tội lỗi trong lầm lạc. Chỉ có Kinh Thánh mới bầy tỏ một cách nghiêm chỉnh đứng đắn : “Cho nên, như bởi một người mà tội lỗi vào trong thế gian, lại bởi tội lỗi mà có sự chết, thì sự chết đã trải qua trên hết thảy mọi người như vậy, vì mọi người đều phạm tội” (Rô-ma 5:12).

* Cho nhân thế biết về Đấng Cứu Thế - Kinh Thánh xác định Chúa Jêsus là Đấng Cứu Thế trong chương trình cứu rỗi loài người của Đức Chúa Trời : “Đức Chúa Jêsus Christ đã đến trong thế gian (lịch sử) để cứu vớt kẻ có tội (sự khải thị về Đấng Cứu Thế)” (Ti-mô-thê 1:15). Trung tâm của Kinh Thánh là Chúa Jêsus, “Các ngươi dò xem Kinh Thánh, vì tưởng bởi đó được sự sống đời đời: ấy là Kinh Thánh làm chứng về ta vậy” (Giăng 5:39).

* Cho nhân thế biết về sự sống đời đời - Con người có linh hồn nên cảm nhận “chết chắc không hết” nhưng linh hồn còn lại, được bao lâu hay đời đời ?. Không biết “bao lâu” “đời đời” linh hồn đó ra thể nào. Các tôn giáo trong thế gian bởi “suy luận” mà có giả định về linh hồn trong trạng thái đời đời. Duy chỉ qua Kinh Thánh, Đức Chúa Trời khải thị cho chúng ta biết thật sự về “sự sống đời đời” rất cần thiết và quan trọng trong chương trình cứu rỗi loài người của Đức Chúa Trời, “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời” (Giăng 3:16), “Nhưng các việc nầy đã chép, để cho các ngươi tin rằng Đức Chúa Jêsus là Đấng Christ, tức là Con Đức Chúa Trời, và để khi các ngươi tin, thì nhờ danh Ngài mà được sự sống” (Giăng 20:31).

* Mục đích của người được cứu - Qua Cứu Chúa Jêsus, con người được cứu thể nào, và đời sống của Cơ Đốc nhân phải thể nào, thì chỉ có Kinh Thánh mới cho chúng ta hiểu rõ mục đích trọng đại của đời mình, “Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình; vì chúng ta là việc Ngài làm ra, đã được dựng nên trong Đức Chúa Jêsus Christ để làm việc lành mà Đức Chúa Trời đã sắm sẵn trước cho chúng ta làm theo” (Ê-phê-sô 2:9-10).

* Sự khôn ngoan của người được cứu - Người Cơ Đốc ở giữa thế gian tối tăm, tội lỗi và đầy cạm bẫy của bản tính ma quỉ trong trần thế. Con cái Chúa chân chính cần cảnh giác nhanh với sự khôn ngoan mà Chúa ban để sống đẹp lòng Ngài : “Xin Đức Chúa Trời ban cho anh em được đầy dẫy sự hiểu biết về ý muốn của Ngài, với mọi thứ khôn ngoan và hiểu biết thiêng liêng nữa, hầu cho anh em ăn ở cách xứng đáng với Chúa, đặng đẹp lòng Ngài mọi đường, nẩy ra đủ các việc lành, càng thêm lên trong sự hiểu biết Đức Chúa Trời” (Cô-lô-se 1:9-10). Qua Kinh Thánh chúng ta sẽ “dư dật mọi sự khôn ngoan” (Cô-lô-se 3:16), “Sự chứng cớ Đức Giê-hô-va là chắc chắn, làm cho kẻ ngu dại trở nên khôn ngoan” (Thi-thiên 19:7).

* Sự đắc thắng của người được - Người Cơ Đốc phải là người có đời sống đắc thắng. Chúng ta trước nhất phải đắc thắng tội lỗi, nghĩa là phải có đời sống thánh khiết không phạm tội cùng Chúa, “Tôi đã giấu lời Chúa trong lòng tôi, Để tôi không phạm tội cùng Chúa” (Thi-thiên 119:11). Lời Kinh Thánh khải thị cho chúng ta biết “vì hễ sự gì sanh bởi Đức Chúa Trời, thì thắng hơn thế gian; và sự thắng hơn thế gian, ấy là đức tin của chúng ta. Ai là người thắng hơn thế gian, há chẳng phải kẻ tin Đức Chúa Jêsus là Con Đức Chúa Trời hay sao?” (I Giăng 5:4-5).

Thưa quý vị đang đi tìm niềm tin và quý anh chị con cái Chúa,

Như đã chia sẻ niềm tin cùng quý vị và quý anh chị, tôi tin rằng Kinh Thánh là sự khải thị con người của Đức Chúa Trời qua Kinh Thánh. Ước mong quý vị và quý anh chị, chúng ta hiểu thêm ý nghĩa của Kinh Thánh trong đời sống của chúng ta. Cảm ơn quý vị và quý anh chị.

Vài lời cảm tạ

Xin cảm tạ một anh con cái Chúa, cùng du học tại Nhật Bản trong quá khứ hiện cư ngụ tại Úc đã cho biết tôi không trình bầy vấn đề tội lỗi trong cùng một loạt bài. Đó là những tội lỗi được gạch dưới như sau : 

Cho nên Đức Chúa Trời đã phó họ sa vào sự ô uế theo lòng ham muốn mình, đến nỗi tự làm nhục thân thể mình nữa, vì họ đã đổi lẽ thật Đức Chúa Trời lấy sự dối trá, kính thờ và hầu việc loài chịu dựng nên thế cho Đấng dựng nên, là Đấng đáng khen ngợi đời đời! A-men. Ấy vì cớ đó mà Đức Chúa Trời đã phó họ cho sự tình dục xấu hổ; vì trong vòng họ, những người đàn bà đã đổi cách dùng tự nhiên ra cách khác nghịch với tánh tự nhiên. Những người đàn ông cũng vậy, bỏ cách dùng tự nhiên của người đàn bà mà un đốt tình dục người nầy với kẻ kia, đàn ông cùng đàn ông phạm sự xấu hổ, và chính mình họ phải chịu báo ứng xứng với điều lầm lỗi của mình. Tại họ không lo nhìn biết Đức Chúa Trời, nên Đức Chúa Trời đã phó họ theo lòng hư xấu, đặng phạm những sự chẳng xứng đáng. Họ đầy dẫy mọi sự không công bình, độc ác, tham lam, hung dữ; chan chứa những điều ghen ghét, giết người, cãi lẫy, dối trá, giận dữ; hay mách, gièm chê, chẳng tin kính, xấc xược, kiêu ngạo, khoe khoang, khôn khéo về sự làm dữ, không vâng lời cha mẹdại dột, trái lời giao ước, không có tình nghĩa tự nhiên, không có lòng thương xót. Dầu họ biết mạng lịnh Đức Chúa Trời tỏ ra những người phạm các tội dường ấy là đáng chết, thế mà chẳng những họ tự làm thôi đâu, lại còn ưng thuận cho kẻ khác phạm các điều ấy nữa.” (Rô-ma 1:24-1:32). Xin chân thành cảm tạ anh con cái Chúa bạn tôi, và cũng xin cáo lỗi cùng quý vị độc giả. Có một số tội lỗi người chia sẻ niềm tin cùng quý vị chưa trải nghiệm nên chưa dám viết, còn một số đã được trình bày ở các bài trước như ganh ghét - bài 46,47,48, dèm chê hay chê bai - bài 50, khoe khoang - bài 52, kiêu ngạo - bài 53, khinh - bài 58,59,60, lại không có phần trọng yếu về tội lỗi. Mong quý vị niệm tình thứ lỗi.